MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 351

"Ừ!"

Ngụy Vô Tiện rề rà tránh người, dường như rất không tình nguyện. Kim

Lăng là đứa đầu tiên sáp tới, nhắm ngay cái khe hở nhỏ kia, nhìn ra ngoài.

Lúc này đã vào đêm. Ban đêm trời lạnh, yêu vụ trong Nghĩa thành vậy

mà cũng đã tiêu tán không ít, có thể miễn cưỡng thấy rõ đường phố ngoài
đó mấy trượng. Kim Lăng nhìn ngó một lúc, không nhìn thấy cái thứ "thiệt
là lợi hại, thiệt là đã mắt" nọ, có hơi thất vọng, thầm nghĩ: "Lẽ nào vừa nãy
mình mở miệng nói chuyện, doạ nó chạy rồi ư?"

Đang cảm thấy chán nản, đột nhiên, một bóng dáng gầy đét khô quắt

chắn ngay trước khe hở.

Bất thình lình chẳng kịp chuẩn bị đã phải nhìn rõ toàn bộ diện mạo của

thứ này, Kim Lăng cảm thấy toàn bộ da đầu của mình đều nổ bùng. Suýt
nữa thì cậu đã kêu thành tiếng, nhưng không biết tại sao, một hơi ấy vẫn
tức ngay ngực, vậy mà lại gắng gượng dằn xuống. Cậu đơ người giữ luôn
cái tư thế khom lưng ấy, chờ cảm giác tê dại trên đầu trôi qua, mới không
nhịn được nhìn sang Ngụy Vô Tiện. Chỉ thấy cái người đáng ghét này đứng
một bên dựa vào cửa sổ, che khoé miệng, nhếch mày với cậu, cười quỷ nói:
"Có phải rất đẹp không?"

Kim Lăng hung dữ lườm hắn một cái, trong lòng biết rõ hắn cố ý trêu

chọc, cắn răng nghiến lợi nói: "... Tàm tạm..."

Cậu hơi suy nghĩ, ngồi thẳng dậy, dáng vẻ dửng dưng như không mà nói:

"Cũng chỉ có thế, miễn cưỡng coi được!"

Nói xong liền lùi lại đứng một bên, chờ đứa khác bị lừa. Bị hai kẻ này

một trước một sau bịp bợm, lòng hiếu kỳ của những người khác bị khơi đến
đỉnh điểm, Lam Tư Truy không kiềm chế nổi, cũng đứng ở đấy, cúi người
xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.