MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 357

mấy, cấp tốc gắn ván cửa vào lại, tiếp tục nhìn lén ra ngoài qua cái khe hở.
Cái đám con cháu thế gia kia cũng muốn nhìn tình hình bên ngoài, thế là
đều chen chúc trước cửa, một dãy đầu chồng chất nhau từ trên cao xuống
dưới thấp, lấy ánh mắt lấp kín khe cửa.

Yêu vụ vừa mới loãng đi chút, giờ lại bắt đầu dần dần ào ra. Chỉ thấy

một bóng dáng thảm hại phá sương mà đi, chạy tới đây.

Người này một thân toàn đồ đen, dường như bị thương, chạy có hơi

loạng choạng, bên hông treo một thanh kiếm, cũng dùng vải đen quấn lấy.
Ngụy Vô Tiện nghĩ đến cái tên mặt sương kia, rồi lại phủ định, thân pháp
của tên mặt sương kia hoàn toàn khác hẳn người này.

*sẽ sửa lại hắc vụ = sương đen thay vì khói đen ở mấy chương trước, hự

hự hự

Theo sau người kia là một lũ tẩu thi, cử động cực nhanh, đuổi sát hắn ta.

Người đó rút kiếm nghênh chiến, ánh kiếm trong vắt. Ngụy Vô Tiện reo hò
trong lòng: "Kiếm tốt!"

Một kiếm đảo qua, khi chém đứt những tẩu thi này, đồng thời cũng vang

lên những tiếng "phụt phụt", "phụt phụt" kỳ quái mà quen thuộc. Trên xác
của những tẩu thi đó phọt ra bột phấn màu đen đỏ. Do bị chúng nó vây
quanh, người kia không còn chỗ né, đứng nguyên tại chỗ, bị thi độc ùn ùn
kéo tới đập cả vào mặt.

Lam Tư Truy nhỏ giọng nói: "Mạc công tử, người nọ, chúng ta..."

Lúc này, lại có một đám tẩu thi mới vây quanh, bọc đánh người nọ, càng

co càng nhỏ lại. Hắn ta lại quét một kiếm, bột thi độc tuôn ra càng nhiều,
hắn cũng hít phải nhiều hơn, dường như đã bắt đầu đứng không vững.
Ngụy Vô Tiện nói: "Người này phải cứu. Nói không chừng hắn ta biết rõ
nội tình của Nghĩa thành."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.