MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 394

cách nào thoát khỏi, cần phải bàn bạc ám hiệu với người giám sát trước, ám
hiệu này tốt nhất là một câu nói, hoặc là một giọng nói cực kỳ quen thuộc
với người Cộng tình, người giám sát theo dõi liên tục, một khi phát giác
tình huống có biến, lập tức hành động, kéo người Cộng tình ra. Kim Lăng
chỉ vào mình nói: "Ta? Ngươi bảo bản... ngươi bảo ta giám sát ngươi làm
chuyện này?"

Lam Tư Truy: "Kim công tử không làm, vậy để ta."

Ngụy Vô Tiện: "Kim Lăng, ngươi có cầm theo chuông bạc của Giang gia

không?"

Chuông bạc là đồ trang sức mang tính biểu tương của Vân Mộng Giang

thị, từ thuở bé Kim Lăng đã được hai nhà nuôi lớn, lúc thì ở Kim Lân Đài
của Lan Lăng Kim thị, khi thì ở Liên Hoa Ổ Vân Mộng Giang thị, nên đều
mang theo đồ của hai nhà. Cậu vẻ mặt phức tạp thò tay vào càn khôn tụ,
moi ra một chiếc chuông nhỏ kiểu cổ, trên thân chuông màu bạc chạm trổ
gia văn Giang thị: Sen chín cánh.

Ngụy Vô Tiện đưa nó cho Lam Tư Truy, nói: "Chuông bạc của Giang gia

có hiệu quả trấn tĩnh thư thái, hãy lấy cái này làm ám hiệu."

Kim Lăng đưa tay đoạt chiếc chuông lại, nói: "Cứ để ta đi!"

Lam Cảnh Nghi hầm hừ: "Lúc bảo không muốn, lúc lại đồng ý, chợt

sáng chợt tối, tính tiểu thư."

Ngụy Vô Tiện nói với thiếu nữ nọ: "Ngươi có thể vào rồi."

Thiếu nữ nọ xoa mắt và mặt, đâm vào người hắn, toàn bộ hồn phách đều

chui vào trong. Ngụy Vô Tiện xuôi theo quan tài, từ từ tuột xuống, chúng
thiếu niên luống cuống kéo một đống rơm lại để hắn lót ngồi, Kim Lăng
nắm chặt chiếc chuông kia, chẳng biết đang suy nghĩ gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.