MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 408

Lúc này ngay cả cổ họng Tiết Dương cũng đều bị thương, sau khi ho ra

một lượng máu lớn, tiếng nói khàn khàn, hoàn toàn nghe không ra đây là
cùng một người!

Hiểu Tinh Trần ngồi bên giường, nói: "Ngươi đừng nên cử động, khéo

vết thương lại nứt. Yên tâm, ta cứu ngươi về, đương nhiên sẽ không hại
ngươi."

Ứng biến ứng biến cực nhanh, lập tức đoán ra tám chín phần mười rằng

Hiểu Tinh Trần không nhận ra hắn. Con ngươi đảo đảo, thử dò xét: "Ngươi
là ai?"

A Thiến chen miệng nói: "Ngươi có mắt sao không tự hìn đi, là một đạo

sĩ lang thang đó. Người ta cực cực khổ khổ cõng ngươi về cho ngươi ăn
linh đan diệu dược, ngươi lại còn hung dữ như thế!"

Ánh mắt Tiết Dương lập tức chuyển hướng sang nàng, giọng điệu lạnh

lùng: "Mù?"

Ngụy Vô Tiện lòng kêu gay go.

Tên lưu manh con này nhạy cảm giảo hoạt, lại hết sức cảnh giác, không

để ý là bị hắn nắm được đuôi nhỏ liền. Vừa nãy, Tiết Dương chỉ nói tổng
cộng có bốn chữ, mà chỉ bằng vào giọng điệu của bốn chữ này, rất khó chắc
chắn hắn rốt cuộc là hung dữ hay không, trừ khi nhìn thấy vẻ mặt và ánh
mắt của hắn. Vậy đấy, dù A Thiến có mọc thêm một đôi tròng trắng, hắn
cũng sẽ không coi đó là chuyện đương nhiên, sẽ không lơ là, không buông
tha bất cứ điểm đáng ngờ nào.

Cũng may A Thiến đã lừa lọc ăn vạ từ bé đến lớn, lập tức nói: "Ngươi

con thường người mù hả? Còn chả phải người mù này cứu ngươi hay sao,
bằng không ngươi có thúi quắc nằm ở ven đường cũng chẳng ai quan tâm!
Tỉnh lại rồi câu đầu tiên cũng chẳng biết nói cảm ơn đạo trưởng, không lễ
phép! Còn chửi ta mù nữa, oa hức... Người mù thì sao chứ..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.