MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 415

cửa sổ, tiếp tục nghe trộm.

Ở ngoài nghĩa trang, Hiểu Tinh Trần nói: "Thương ngươi vẫn chưa lành

vậy mà không nghe lời ta vẫn đi lại, ghê gớm nhỉ?"

Tiết Dương: "Đi lại nhiều mới mau khoẻ, huống chi có phải hai chân ta

đều gãy lìa đâu, vết thương loại này ta quen rồi, là bị người ta đánh đấy."

Tài ăn nói của hắn không tệ, rất biết nói mấy lời dí dỏm, trong chút dí

dỏm ấy mang theo hơi thở chợ búa suồng sã, vài câu nói ra, Hiểu Tinh Trần
liền bị hắn chọc cười. Hai người nói chuyện rất là vui vẻ, A Thiến lặng
thinh giật giật môi, cẩn thận phân biệt, dường như đang oán hận nói "ta
đánh chết ngươi cái tên xấu xa".

Người như Tiết Dương, thật sự quá đáng sợ. Hắn bị thương nặng như

thế, chật vật thoát thân, cũng có một phần công lao của Hiểu Tinh Trần ở
trong đó, đôi bên đã không đội trời chung, hiện giờ trong lòng hắn chỉ e là
đang hận không thể ép Hiểu Tinh Trần thất khiếu chảy máu chết không
toàn thây, nhưng vẫn cứ chuyện trò vui vẻ với hắn. Một người sống, lại có
thể nham hiểm đến trình độ như thế này. Ngụy Vô Tiện nấp dưới song cửa,
nghe từng cơn ớn lạnh tràn vào đáy lòng.

Nhưng mà, hắn vẫn đánh giá thấp sự tồi tệ của Tiết Dương.

Đại khái là một tháng trôi qua, dưới sự săn sóc tỉ mỉ của Hiểu Tinh Trần,

vết thương của Tiết Dương gần như khỏi hẳn. Ngoài lúc đi đường chân có
hơi cà thọt ra, đã không còn gì đáng ngại. Nhưng hắn không hề nhắc tới
chuyện rời khỏi, vẫn chen chúc ở chung với hai người trong một gian nghĩa
trang, không biết đang tính toán điều gì.

Ngày hôm đó, Hiểu Tinh Trần trông nom A Thiến ngủ rồi, lại định ra

ngoài săn đêm trừ ma. Bỗng nhiên, tiếng Tiết Dương truyền đến: "Đạo
trưởng, tối nay mang theo ta nữa, thế nào?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.