MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 413

Tiết Dương mắt lộ ánh sáng lạ, cười nói: "Đương nhiên là còn. Ngươi tới

đây, ta liền cho ngươi."

A Thiến đứng lên, gõ gậy trúc đi về phía hắn. Ai mà ngờ, đi được nửa

đường, Tiết Dương bỗng nhiên lặng lẽ rút một thanh trường kiếm sắc nhọn
rét lạnh từ trong tay áo ra.

Hàng Tai.

Hắn chỉa mũi kiếm về hướng A Thiến, chỉ cần nàng đi lên phía trước

thêm vài bước nữa, sẽ bị Hàng Tai đâm xuyên qua người. Thế nhưng, chỉ
cần A Thiến hơi chần chừ một bước, việc nàng không phải người mù thật
sẽ bại lộ ngay!

Ngũ giác của Ngụy Vô Tiện và A Thiến thông với nhau, nên cũng cảm

nhận được sự tê dại chân thật truyền từ sau gáy nàng tới. Mà nàng vừa gan
lớn lại vừa bình tĩnh, vẫn đi về phía trước, quả nhiên, lúc mũi kiếm đến
trước bụng dưới của nàng không tới nửa tấc, Tiết Dương chủ động rụt tay
về, thu Hàng Tai vào trong tay áo, đổi thành hai viên kẹo, một viên cho A
Thiến, một viên thì ném vào miệng mình.

Hắn nói: "A Thiến, đạo trưởng kia đêm hôm khuya khoắt đi đâu vậy?"

A Thiến chọp chẹp liếm kẹo, đáp: "Hình như là đi săn thú."

Tiết Dương khì mũi: "Săn thú quái gì, là săn đêm chứ."

A Thiến: "Thiệt hả? Không rõ nữa. Chính là giúp người ra trừ tà đánh

yêu quái, còn không lấy tiền ấy."

Ngụy Vô Tiện lại nghĩ thầm, cô nhỏ này cũng quá nhanh trí rồi.

Vốn chả phải A Thiến không nhớ rõ, từ mà Hiểu Tinh Trần đã nói, nàng

nhớ còn rõ hơn người khác. Mà là nàng cố ý nói sai cái từ "săn đêm" này,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.