MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 418

Bỗng nhiên, Ngụy Vô Tiện chú ý thấy có vài khuôn mặt khá quen.

Trong vài quãng kí ức trước đó, ba người này ban ngày ra ngoài, trên

đường gặp phải mấy gã đàn ông ngồi nơi giao lộ chơi xúc xắc. Bọn họ đi
qua giao lộ đó, mấy gã rảnh rỗi kia nhấc mắt liếc sang, trông thấy một tên
mù lớn, một con mù nhỏ, lại thêm một thằng nhóc què quặt, đều cười hô
hố. A Thiến phun nước miếng khua gậy trúc về phía bọn gã, Hiểu Tinh
Trần lại như không nghe thấy, Tiết Dương thì mỉm cười. Nhưng ánh mắt ấy,
lại không hiền lành chút xíu nào.

A Thiến liên tục giở vài cái xác lên, lật mí mắt bọn họ, thấy tất cả đều là

tròng trắng, còn có vài người đã mọc đầy thi ban trên mặt, thì thở phào nhẹ
nhõm. Nhưng lòng Ngụy Vô Tiện lại ngày càng nặng nề.

Tuy những người này nhìn lướt qua trông rất giống tẩu thi, nhưng, bọn

họ quả thật đều là người sống.

Chỉ có điều đã trúng phải thi độc.

Hoạt thi chia làm hai loại. Trúng độc quá nặng không còn cách cứu, trở

thành xác chết di động. Và trúng độc nhẹ, vẫn có thể cứu vãn.

Những thôn dân này, nhất định chỉ mới trúng thi độc không lâu. Trên

người sẽ xuất hiện đặc thù của kẻ thi biến, bốc mùi thi thể, nhưng bọn họ
có thể suy có thể nghĩ, có thể nói có thể năng, vẫn là một người sống, chỉ
cần cứu chữa, thì cũng như đám Lam Cảnh Nghi lúc ấy, có thể cứu về. Loại
thế này quyết không thể ngộ sát.

Bọn họ vốn có thể nói chuyện, có thể tỏ rõ thân phận, có thể kêu cứu,

nhưng gay go ở chỗ, là tất cả bọn họ đều đã bị Tiết Dương cắt đứt lưỡi từ
lâu. Bên mép mỗi bộ thi thể, đều có máu tươi âm ấm chảy ra hoặc đã khô
cạn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.