MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 482

Sau đó, nâng chén chậm rãi uống.

Lần uống rượu trước, Ngụy Vô Tiện không nhìn kỹ vẻ mặt của y, nhưng

lần này lại đặc biệt để ý.

Lúc Lam Vong Cơ uống rượu y nhắm tịt hai mắt, mày khẽ nhíu, uống

cạn một chén, khó mà phát hiện môi y hơi mấp máy, lúc này mới mở mắt
ra. Trong sóng mắt, còn hiện lên một ánh nước nhàn nhạt.

Ngụy Vô Tiện chống cằm ngồi bên bàn, trong lòng bắt đầu im lặng đếm.

Đếm tới tiếng thứ tám, Lam Vong Cơ đặt chén rượu xuống, đỡ trán, từ từ

ngủ thiếp đi.

Một cơn hưng phấn lạ lẫm dâng lên trong lòng Ngụy Vô Tiện.

Quả nhiên ngủ trước rồi mới say!

Hắn nâng bầu rượu, một hớp uống cạn chút rượu còn sót lại bên trong,

đứng dậy chắp tay đi tới đi lui trong nhã gian, xoa xoa tay, nóng lòng muốn
thử.

Chốc lát sau, hắn đi tới cạnh Lam Vong Cơ, khom người cúi đầu, nhẹ

giọng hỏi sát bên tai y: "Lam Trạm?"

Không ư hử. Ngụy Vô Tiện lại nói: "Vong Cơ huynh?"

Lam Vong Cơ tay phải đỡ trán, nhịp thở hết sức vững vàng đều đều.

Gương mặt và cánh tay đỡ trán ấy, đều trắng nõn hoàn mỹ, hệt như một

viên ngọc đẹp đẽ.

Người y toả ra mùi đàn hương thoang thoảng, vốn là lạnh lùng, và hơi

trầm lắng. Thế nhưng giờ đây, đàn hương ngấm rượu, trong hương lạnh nổi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.