MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 514

Hơn một ngàn người giấy kích cỡ tương đương nhau, linh hoạt qua lại

trong đống bia ngắm, chỉ có một trăm trong đó là có hung linh đi kèm, con
cháu thiếu niên chưa nhược quán của các nhà ra trận tranh săn. Chỉ cần bắn
trật một, nhất định phải rời khỏi sân, chỉ khi liên tục bắn trúng người giấy
có hung linh đi kèm, mới có thể ở lại sân, cuối cùng tổng kết lại xem ai bắn
trúng nhiều nhất, chuẩn nhất.

Khi đó cách ngày Ngụy Vô Tiện nghe học ở Vân Thâm Bất Tri Xử rồi bị

trục xuất trở về Vân Mộng đã hơn một năm. Sau khi hắn về Vân Mộng,
nghe người ta nói Lam Vong Cơ cứng nhắc sao sao đó, rồi bẽ mặt sao sao
đó một tràng, chưa qua bao lâu đã vứt mấy ngày kia ra sau đầu, tiếp tục tạo
sóng trên hồ, tung hoành khắp núi.

Hắn nghe xong biện luận buổi sáng, nghe đến độ hoa mắt váng đầu, vác

cung tên, vật vả lắm mới lên được chút tinh thần, mắt liếc qua, chỉ thấy bên
cạnh có một cậu thiếu niên mặt như thoa phấn, tuấn tú lạnh băng, trên
người mặc bào sam gọn gàng màu đỏ cổ tròn, mang đai Cửu Hoàn, tay áo
thu chặt. Này vốn là lễ phục thống nhất của đám tiểu bối bách gia trong
Thanh Đàm hội ở Kỳ sơn lần này, được y mang vào cực kỳ đẹp đẽ, ba phần
văn nhã, ba phần anh khí, còn lại bốn phần tất cả đều là tuấn mỹ, khiến
người nhìn không khỏi sáng mắt.

Thiếu niên này đeo một bó tên có lông đuôi trắng như tuyết, đang cúi

đầu thử cung. Ngón tay y thon dài, gẩy dây cung một cái, phát ra âm sắc
như dây đàn, êm tai mà lại không thiếu mạnh mẽ.

Ngụy Vô Tiện thấy thiếu niên này khá quen, nghĩ một hồi, vỗ đùi, vô

cùng phấn khởi bắt chuyện: "Ô, này không phải Vong Cơ huynh hay sao?"

Lam Vong Cơ thử cung xong, quay đầu bước đi.

Ngụy Vô Tiện lại ăn mất mặt nữa. nói với Giang Trừng: "Lại không để ý

tới ta. Hứ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.