MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 515

Có hơn hai mươi cửa vào trường bắn, mỗi nhà khác nhau, Lam Vong Cơ

đi tới trước lối vào của Cô Tô Lam thị, Ngụy Vô Tiện chuồn sang vượt lên
trước. Lam Vong Cơ nghiêng người, hắn cũng nghiêng; Lam Vong Cơ dịch
bước, hắn cũng dịch. Nói tóm lại là hắn lấy thân hắn chắn không cho y đi.

Cuối cùng, Lam Vong Cơ đứng nghiêm tại chỗ, hơi giơ tay, nghiêm nghị

nói: "Cho qua."

Ngụy Vô Tiện: "Chịu để ý đến ta rồi? Chẳng phải ban nãy vờ như không

quen hay sao, hay là vờ như không nghe thấy?"

Cách đó không xa, những thiếu niên gia tộc khác đều nhìn qua bên này,

ngạc nhiên, cười cười. Giang Trừng không nhịn được chậc lưỡi, đeo tên
bước vào một lối khác.

Lam Vong Cơ lạnh lùng nâng mí mắt, lặp lại: "Cho qua."

Khoé môi Ngụy Vô Tiện chứa ý cười, nhếch mày, nghiêng người sang.

Cổng vòm của lối vào chật hẹp, Lam Vong Cơ không thể không sượt sát
qua người hắn. Đợi khi y ra trận, Ngụy Vô Tiện đứng sau lưng y hô: "Lam
Trạm, dây buộc trán của ngươi bị lệch."

Con cháu thế gia đều cực kỳ chú trọng bề ngoài, đặc biệt là Cô Tô Lam

thị. Nghe vậy, Lam Vong Cơ không chút nghĩ ngợi nhấc tay nâng lên.
Nhưng rõ ràng là cái dây buộc trán đó được đeo đến nghiêm nghiêm chỉnh
chỉnh, y vừa quay đầu lại, ánh mắt bất thiện quẳng về phía Ngụy Vô Tiện,
người sau đã sớm cười há há chuyển qua lối vào của Vân Mộng Giang thị.

Sau khi cuộc ra trận tranh tài chính thức bắt đầu, liên tục có con cháu thế

gia trật tay bắn trúng người giấy bình thường mà rời khỏi sàn đấu. Ngụy Vô
Tiện một mũi tiếp một mũi, bắn cực kỳ chậm, nhưng lại không hụt phát
nào, tên trong bao đựng chưa tới một lúc đã vơi đi mười bảy mười tám cái.
Bỗng nhiên, có thứ gì đó phất qua mặt hắn, làm gò má Ngụy Vô Tiện ngưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.