MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 517

Tiện thấy trong đôi mắt y dường như nổi tơ máu, không nhịn được vân vê
dây buộc trán kia, nghĩ bụng: "Cái mình kéo là dây buộc trán thật mà, có
phải thứ nào đó trên người y đâu?"

Thấy hắn lại còn dám vân vê, Lam Vong Cơ giật phắt dây buộc trán

trong tay hắn về.

Y vừa giật, Ngụy Vô Tiện liền buông lỏng tay. Mấy tên con cháu Lam

gia khác cũng không bắn tên nữa, xúm lại, nhỏ giọng nói gì đó với Lam
Vong Cơ đang lặng im không nói, vừa nói vừa lắc đầu, còn dùng ánh mắt lạ
lùng mang ý tứ không rõ nhìn Ngụy Vô Tiện.

Ngụy Vô Tiện chỉ nghe được vài câu chữ mơ hồ như là - "đừng để ý",

"không ngờ", "không thể coi là thật", "đừng tức giận", "nam tử", càng ngày
càng mù mờ. Lam Vong Cơ hung dữ lườm hắn một cái, phất tay áo xoay
lưng, đi thẳng ra khỏi sân.

Giang Trừng đi tới nói: "Ngươi làm cái gì đó? Không phải đã bảo ngươi

là đừng chọc ghẹo y hay sao? Một ngày không đâm đầu vào chỗ chết thì
trong lòng ngứa ngáy khó chịu hả."

Ngụy Vô Tiện buông lỏng tay: "Ta nói với y là dây buộc trán bị lệch, lần

đầu là ta xạo y, nhưng lần hai là thiệt mà. Y không tin, còn nổi quạu. Có
phải ta cố ý kéo dây buộc trán của y đâu, ngươi nói coi tại sao y lại tức đến
vậy chứ? Đến cả thi đấu cũng không tham gia."

Giang Trừng: "Ai biết, chắc là vì ngươi làm người ta cực kỳ ghét!"

Tên sau lưng hắn đã bắn gần hết, Ngụy Vô Tiện thấy thế, cũng bắt đầu

dốc sức.

Quãng thời gian đó, nhiều năm qua đi hắn căn bản không hề nghĩ kỹ, vốn

đâu phải chẳng nghi ngờ dây buộc trán của nhà họ Lam này có hàm nghĩa
đặc thù nào không, nhưng sau khi thi đấu so tài xong, hắn đã quên béng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.