MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 536

con thỏ. Con thỏ kia lắc lỗ tai thật dài, nghiêng đầu sang chỗ khác, cặp mắt
như viên hồng ngọc híp thành một đường thẳng.

Ngụy Vô Tiện tẻ nhạt chán phèo nói: "Không để ý tới ta, chỉ để ý đến

ngươi. Thiệt là biết nhận chủ."

Lam Vong Cơ liếc mắt nhìn hắn, đặt một con thỏ vào trong lòng hắn.

Ngụy Vô Tiện cười hì hì nhận lấy, kéo kéo lỗ tai của nó, nói: "Không thích
ta? Ghét ta à? Mày trốn đi, có trốn nữa cũng không trốn khỏi lòng bàn tay
của ta đâu. Nên cứ ngoan ngoãn mà thích ta đi."

Con thỏ kia uốn tới ẹo lui trong khuỷu tay Ngụy Vô Tiện, ra sức ngọ

ngoạy, Ngụy Vô Tiện túm nó chọc một hồi, đến trước cửa tĩnh thất, mới thả
con thỏ đã bị hắn vò đến độ lông trắng rối bời ra. Bước vào phòng, lại là
một vùng mát mẻ và hương thơm nhàn nhạt quanh quẩn.

Hắn đi vào chung với Lam Vong Cơ cứ như chuyện đương nhiên.

Lam Vong Cơ nói: "Trong phòng có Thiên Tử Tiếu."

Ngụy Vô Tiện: "Ồ."

Hắn lết tới chỗ trộm rượu lần trước, xốc cái chiếu trên giường lên, lật

tấm ván gỗ, vẫn còn nghĩ ngợi: "Lúc Lam Trạm uống say lần trước, từng
thật thà trả lời mình, nói y không hề lén lút uống Thiên Tử Tiếu trong
phòng, vậy y giấu đống Thiên Tử Tiếu này làm gì? Không phải là.... đặc
biệt giữ lại cho mình uống đó chứ? Hí, mình thiệt là sao lại chẳng biết xấu
hổ thế này oá há há..."

Ngụy Vô Tiện vậy mà lại lén vui vẻ một hồi vì cái suy nghĩ vô liêm sỉ,

ngông cuồng tự đại đáng buồn cười này, Lam Vong Cơ bị đôi vai run run
của hắn hấp dẫn sự chú ý: "Sao vậy."

Ngụy Vô Tiện quay đầu lại nghiêm mặt nói: "Không sao hết, ta vui vẻ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.