MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 614

vẫn một vẻ lạnh lùng, biểu cảm chớ tới gần đây, lưng đeo kiếm Tị Trần,
đứng cô độc một mình, chung quanh là cả vùng vắng vẻ.

Ngụy Vô Tiện vốn định đi tới bắt chuyện với y, Giang Trừng nhắc nhở

hắn: "Chớ có gây chuyện!" Rồi coi như không có gì.

Bỗng nhiên, phía trước có người cao giọng chỉ huy, lệnh con cháu chúng

gia tập hợp thành trận.

Người này không lớn hơn họ bao nhiêu, trông chừng mười mấy tuổi,

vênh váo hống hách, mặt mũi có thể miễn cưỡng dính chút mép từ "đẹp".
Nhưng đi cùng đó là đầu tóc của kẻ này, khiến người ta có cảm giác bóng
dầu, không được sạch sẽ dễ chịu cho lắm. Kẻ này chính là đứa con nhỏ tuổi
nhất của gia chủ Ôn thị - Ôn Triều.

Ôn Triều khá thích xuất đầu lộ diện, có không ít lần khoe khoang trước

chúng gia một phen, bởi vậy, mặt mũi của gã mọi người cũng không xa lạ
gì. Hai bên phía sau gã là hai người đứng hầu. Trái là một thiếu nữ dáng
người thướt tha rực rỡ xinh đẹp, mày liễu mắt to, sắc môi đỏ tươi. Không
hoàn mỹ ở chỗ là ở môi trên có một hạt nốt ruồi đen, sinh sai chỗ, cứ khiến
người ta muốn gảy nó xuống. Phải là một nam tử âm lãnh trông sơ khoảng
ba mươi tuổi, dáng cao vai rộng.

Ôn Triều đứng trên con dốc cao, nhìn xuống mọi người, dường như rất là

lâng lâng, phất tay nói: "Tất cả nộp kiếm lên!"

Đoàn người bắt đầu rối loạn. Có đứa kháng nghị: "Kẻ tu chân kiếm

không thể rời khỏi người, tại sao lại muốn bọn ta nộp tiên kiếm lên?"

Ôn Triều nói: "Vừa nãy là đứa nào nói? Tự bước ra đây!"

Người vừa nãy mới lên tiếng kia, lập tức không dám nói lời nào nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.