MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 643

Yêu thú giật mình, quay đầu lại trông về phía này. Giang Trừng thừa cơ

lên bờ, hô: "Đáy đàm có hang, không nhỏ!"

Ngụy Vô Tiện: "Không nhỏ là bao nhiêu?"

Giang Trừng: "Có thể năm, sáu người qua một lần!"

Ngụy Vô Tiện quát lên: "Tất cả mọi người nghe rõ, theo sát Giang

Trừng, xuống nước ra khỏi hang. Không bị thương mang theo bị thương,
biết bơi mang theo không biết bơi. Một lần có thể qua năm, sáu người nên
đừng chen lấn! Bây giờ, xuống nước!"

Dứt lời, ngọn lửa bùng lên cao ngất kia dần dần tắt ngúm, hắn lui mười

mấy bước về hướng khác, lại một chưởng vỗ đất, bùng lên ngọn lửa khác.
Đôi mắt to vàng óng của con yêu thú bị ngọn lửa này chiếu đỏ, đốt đến phát
điên, gạt bốn vuốt, kéo thân thể nặng nề như núi, bò về phía này.

Giang Trừng cả giận: "Ngươi làm gì?!"

Ngụy Vô Tiện: "Ngươi mới làm gì ấy?! Dẫn người xuống nước!"

Hắn đã thành công khi dẫn dụ yêu thú ra khỏi mặt nước lên trên bờ, lúc

này không đi thì còn chờ khi nào! Giang Trừng cắn răng nói: "Tất cả lại
đây, có thể bơi đứng qua trái, không biết đứng bên phải."

Ngụy Vô Tiện đang vừa quan sát địa hình, vừa nhóm lửa lùi về sau.

Bỗng dưng, cánh tay chợt đau đớn, cúi đầu nhìn, vậy mà lại trúng một mũi
tên. Hoá ra, tên môn sinh Lam gia bị Lam Vong Cơ giận dữ nhìn ban nãy
nhặt một bộ cung bị người nhà họ Ôn vứt bỏ lên, nhắm con yêu thú kia bắn
một mũi. Thế nhưng có lẽ là thấy nó dữ tợn khủng bố quá, hành động lại
linh hoạt, tâm hoảng nên tay không vững, tên mất chính xác, bắn lên người
hắn. Ngụy Vô Tiện không rảnh đi nhổ, lại vỗ một chưởng xuống đất, dẫn
lửa ra rồi mới mắng: "Lui ra!! Đừng có rước thêm phiền cho ta!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.