MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 651

Hắn quên mất, trên người mình có một miệng vết thương còn mới do là

sắt ủi lên, cũng bị ngâm nước và vẫn đang chảy máu.

Lam Vong Cơ rụt tay về, Ngụy Vô Tiện hít hà vài hơi, gỡ từng chút từng

chút dược liệu mà y đè vào ngực mình ra, quẳng lên đùi y lần nữa, rồi nói:
"Đừng khách khí. Ta rất hay bị thương, bị thương xong cũng vẫn xuống
nước hồ sen chơi như thường, đã sớm quen rồi. Trong túi thơm bé xíu đó
thì có bao nhiêu dược liệu chứ, vốn đã không đủ xài, ta thấy ba cái lỗ này
của ngươi khá là cần... Á!"

Mặt mày Lam Vong Cơ nặng trĩu, lát sau mới nói: "Biết ngay sẽ đau mà,

lần sau đừng nên liều lĩnh như thế."

Ngụy Vô Tiện: "Ta cũng đâu có cách nào? Ngươi tưởng ta muốn chịu

bỏng như thế lắm à. Ai mà biết cái ả Vương Linh Kiều kia lại thâm độc như
thế chứ, sắp ịn lên trên mắt người ta luôn rồi. Miên Miên kia là con gái, còn
là một cô nàng rất đẹp nữa, nếu như mù một mắt, hoặc là bị ịn lên mặt thứ
mà cả đời không phai đó, chẳng tốt chút nào."

Lam Vong Cơ nhàn nhạt nói: "Cái thứ nằm trên người ngươi kia, cũng

còn đó cả đời."

Ngụy Vô Tiện: "Cái đó thì không giống. Đâu phải bị trên mặt. Hơn nữa

ta là đàn ông, là đàn ông thì cả đời ai mà không chịu vài lần tổn thương, để
lại vài vết sẹo chứ?"

Hắn ở trần, ngồi xổm dưới đất, nhặt một cành cây khều đống lửa, làm nó

cháy mạnh hơn nữa, nói: "Hơn nữa ngẫm lại, tuy không thể làm thứ này
biến mất, thế nhưng nó đại biểu cho ta đã từng bảo vệ một cô nương. Hơn
nữa cô nương đó, sau này nhất định sẽ nhớ mãi về ta, đời này tuyệt đối
không thể nào quên, nói tới thiệt ra lại rất...."

Đột nhiên, Lam Vong Cơ nặng nề đẩy hắn một cái, bực tức nói: "Ngươi

cũng biết đời này nàng ta sẽ không quên ngươi!!!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.