MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 697

Có gã môn sinh Ôn gia dâng một con diều lên, Vương Linh Kiều vẫy vẫy

con diều đó, nói: "Đây chính là chứng cứ."

Ngụy Vô Tiện cười nhạo: "Diều này là quái một mắt rất thường thấy,

chứng cứ gì chứ?"

Vương Linh Kiều cười khẩy: "Ngươi tưởng ta mù chắc? Nhìn cho kỹ đi."

Móng ngón trỏ tô sơn chu sa màu đỏ tươi chỉ đến chỉ đi trên con diều,

đắc chí mà phân tích: "Diều này màu gì? Màu vàng. Quái một mắt có hình
gì? Hình tròn."

Ngu phu nhân: "Vậy nên?"

Vương Linh Kiều: "Vậy nên? Ngu phu nhân, ngươi vẫn chưa nhận ra

hay sao? Màu vàng, hình tròn, như cái gì? - Mặt trời!"

Trong cái trố mắt líu lưỡi của người khác, ả ta dương dương tự đắc nói:

"Nhiều kiểu diều như thế cơ mà? Sao hắn lại cứ nhất định làm thành con
quái một mắt? Tại sao lại cứ nhất định tô nó thành màu vàng? Hắn làm
thành hình khác bộ không được hay sao? Tại sao không tô các màu khác?
Lẽ nào các ngươi còn muốn nói đây chỉ là trùng hợp? Đương nhiên không
phải. Nhất định là kẻ này cố ý. Hắn bắn một con diều như thế, thật ra là
đang mượn cơ hội ám dụ 'bắn Mặt trời'! Đây là đại bất kính đối với Kỳ Sơn
Ôn thị, này còn không phải rắp tâm hại người?"

Nhìn ả tự cho là lanh trí, gán ghép biểu diễn một hồi, cuối cùng Giang

Trừng cũng không nhịn được nữa: "Dù diều này màu vàng hình tròn, nhưng
lại khác xa Mặt trời đến mười vạn tám ngàn dặm, rốt cuộc thì giống chỗ
nào? Căn bản là không giống dù chỉ một chút!"

Ngụy Vô Tiện: "Vậy chiếu theo lời ngươi nói, cũng chẳng thể ăn quýt

được rồi. Quýt cũng màu vàng, hình tròn. Nhưng ta thấy, hình như ngươi
không chỉ ăn nó một lần đâu nhỉ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.