MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 701

Ngu phu nhân liếc mắt nhìn Ngụy Vô Tiện, nói: "Chặt một cánh tay phải

của nó ư?"

Vương Linh Kiều: "Phải."

Ngu Tử Diên đứng dậy, vòng quanh Ngụy Vô Tiện, bắt đầu chầm chậm

đi đi lại lại, dường như đang nghĩ cách. Đến cả đầu Ngụy Vô Tiện cũng
không nhấc lên nổi, Giang Trừng giãy khỏi Kim Châu Ngân Châu, bịch -
quỳ xuống đất, nói: "Mẹ, mẹ, ngài đừng... Chuyện vốn không phải như ả ta
nói..."

Vương Linh Kiều cao giọng: "Giang tiểu công tử, ngươi đang nói ta đỗ

dị hả?"

Ngụy Vô Tiện nằm trên đất đến cả trở mình cũng không được, nghĩ

thầm: "Đỗ dị? Đỗ dị là cái gì?" Bỗng dưng nghĩ tới: "Là bịa đặt! Ả nữ này
vốn là nô tì của vợ Ôn Triều, chưa từng đọc sách, không nhận mặt được
bao con chữ, lại càng muốn ra vẻ có tài văn chương, dùng từ mới, không
biết mà ra vẻ hiểu nên đọc sai chữ!" Tình hình nguy cấp, nhưng vào lúc
này, người có đầu óc trái lại tâm tư càng rối loạn hơn, không tài nào tập
trung tinh thần được, nghĩ ngợi lung tung không thôi. Vương Linh Kiều
không hề hay biết mình tự bêu xấu, nói: "Ngu phu nhân, ngài nghĩ cho rõ,
Kỳ Sơn bọn ta nhất định phải truy cứu chuyện này. Chặt cánh tay hắn rồi để
ta mang về đặng có cái bàn giao, Vân Mộng Giang thị sẽ yên ổn, bằng
không, lần sau Ôn công tử hỏi tới sẽ không đơn giản như vậy đâu

Trong mắt Ngu phu nhân chớp loé ánh sáng tối tăm lạnh lẽo, gằn giọng

nói: "Kim Châu, Ngân Châu, đi, đóng cửa lại. Đừng để người khác thấy
máu."

Chỉ cần là Ngu phu nhân hạ lệnh, Kim Ngân song xu hoàn toàn tuân

theo, đồng thời nói một tiếng "vâng!" giòn giã, rồi đóng chặt cửa lớn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.