MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 712

Hai đứa ra sức giãy giụa, Tử Điện gần như cứa sâu vào da thịt, thế nhưng

vẫn y như cũ không nhúc nhích được tí nào.

Giang Trừng từ trong họng phát ra tiếng rít gào phẫn nộ như người điên,

vừa giãy vừa nói: "Sao không đứt! Sao không đứt! Đứt đi! Đứt đi!"

Ngụy Vô Tiện vừa bị Tử Điện quất mười tiên kỷ, giờ cả người nhức

buốt, nhịn đau nói: "Giang Trừng, ngươi bình tĩnh trước đã. Ngu phu nhân
đấu lại Hóa Đan Thủ kia, không hẳn sẽ thua. Vừa nãy không phải bà vẫn
giữ chân Ôn Trục Lưu được sao..."

Giang Trừng gầm thét: "Ngươi bảo ta bình tĩnh làm sao được?! Làm sao

bình tĩnh được?! Cho dù giết được Ôn Trục Lưu, con tiện nhân Vương Linh
Kiều kia đã phát tín hiệu rồi, lỡ mà Ôn cẩu thấy được ồ ạt kéo người đến
bao vây nhà của chúng ta thì sao?!"

Ngụy Vô Tiện đột nhiên nói: "Giang thúc thúc! Giang thúc thúc đã về rồi

kìa!"

Quả nhiên trên mặt sông, một chiếc thuyền khác đang đi tới.

Giang Phong Miên đứng ở đầu thuyền, trên thuyền còn có năm sáu gã

môn sinh đứng hầu. Ông đang nhìn về hướng Liên Hoa Ổ, áo bào phấp
phới bay theo gió. Giang Trừng kêu lên: "Phụ thân! Phụ thân!"

Giang Phong Miên cũng thấy bọn họ, mặt thoáng hiện vẻ kinh ngạc, một

gã môn sinh khua nhẹ mái chèo, thuyền liền nhích lại gần.

Giang Phong Miên vẫn chưa biết chuyện, nói: "A Trừng? A Anh? Hai

đứa có chuyện gì vậy?"

Đám thiếu niên Liên Hoa Ổ này bình thường hay đùa mấy trò linh tinh

quái đản, mặt be bét máu úp sấp trong nước giả xác chết trôi là chuyện bình
thường, bởi vậy Giang Phong Miên cũng không thể lập tức xác định bọn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.