MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 720

một lần sau cuối hay không, Giang Phong Miên có cơ hội nói vài câu với
Ngu phu nhân hay không.

Ôn Triều khinh thường nói: "Tính tình y quái đản như thế sẵn rồi. Theo

lối nói của y, là kẻ sĩ thà chết chứ không chịu nhục gì đó. Người đều do y
giết, lại còn chú ý chuyện này làm gì không biết."

Vương Linh Kiều hùa theo: "Đúng đó. Dối trá!"

Ôn Triều thích nghe ả hùa theo mình, cười há há. Vương Linh Kiều lại

cười trên sự đau khổ của người khác: "Cũng coi như đáng đời cái ả Ngu
tiện nhân kia, năm xưa ỷ vào thế lực trong nhà mà ép buộc đàn ông thành
thân với ả, kết quả thì sao, thành thân nào xong có ích lợi gì, chẳng phải
người ta vẫn không thích ả hay sao. Làm khí phụ* sống mười mấy năm, ai
ai cũng cười nhạo sau lưng. Ả còn không biết nhún nhường bớt đi, vẫn cứ
ngang ngược ngông cuồng. Cuối cùng như vậy cũng là báo ứng."

*khí phụ: là phụ nữ bị chồng bỏ, không biết bên Việt Nam mình gọi là gì

nữa

Ôn Triều nói: "Thật sao? Ả nữ kia cũng có vài phần sắc đẹp mà, sao

Giang Phong Miên lại không thích ả?"

Trong sự hiểu biết của gã, chỉ cần là nữ nhân có vẻ ngoài không tệ, thì

không có lý do gì đàn ông không thích. Nên bị khinh bỉ chỉ có nữ nhân sắc
đẹp thường thường, và cả nữ nhân không chịu cho gã ngủ nữa. Vương Linh
Kiều nói: "Nghĩ thôi cũng đủ biết rồi, Ngu tiện nhân hung hăng như thế, rõ
ràng là nữ nhân mà suốt ngày cứ hết vung roi rồi bạt tai người khác, không
có chút giáo dưỡng nào cả, Giang Phong Miên cưới một bà vợ như thế lại
còn bị ả ta liên lụy, thật là xui rủi tám đời mà."

Ôn Triều: "Đúng vậy! Nữ nhân mà, phải giống Kiều Kiều của ta này,

nghe lời, đáng yêu, một lòng hướng về ta."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.