MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 722

về!"

Giang Trừng hất tay: "Đừng về? Ngươi đang nói tiếng người đấy à?

Ngươi bảo ta đừng về? Thi thể cha mẹ ta vẫn còn ở Liên Hoa Ổ, sao ta có
thể cứ thế mà đi? Ta không trở về thì còn có thể đi đâu!"

Ngụy Vô Tiện túm chặt hơn nữa: "Bây giờ về đó, ngươi có thể làm gì

được? Đến cả Giang thúc thúc với Ngu phu nhân bọn chúng cũng giết
được, ngươi trở về chỉ có một chữ chết!"

Giang Trừng la hét: "Chết thì chết! Ngươi sợ chết thì cút đi, chớ cản

đường ta!"

Ngụy Vô Tiện ra tay túm hắn, nói: "Quân tử báo thù mười năm không

muộn. Di thể thì nhất định phải đoạt lại, nhưng không phải lúc này!"

Giang Trừng nghiêng mình tránh đi, đánh trả: "Không phải lúc này thì là

bao giờ? Ta chịu ngươi đủ rồi, mau cút đi cho ta!"

Ngụy Vô Tiện quát lên: "Giang thúc thúc với Ngu phu nhân đã nói rồi,

bảo ta chăm sóc ngươi, muốn ngươi sống tốt!"

"Câm miệng cho ta!" Giang Trừng đột nhiên đẩy hắn, giận dữ hét: "Tại

sao chứ?!"

Ngụy Vô Tiện bị hắn đẩy ngã vào bụi cỏ, Giang Trừng nhào tới, xách cổ

áo hắn, lắc liên tục: "Tại sao chứ?! Tại sao?! Tại sao! Ngươi vui chưa?!
Ngươi hài lòng chưa?!"

Hắn bóp cổ Ngụy Vô Tiện, hai mắt đầy tơ máu: "Tại sao ngươi lại cứu

Lam Vong Cơ?!"

Trong cơn giận dữ bi thương, Giang Trừng đã đánh mất sự tỉnh táo,

không còn lòng dạ khống chế lực. Ngụy Vô Tiện lật tay lại, bẻ cổ tay hắn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.