MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 725

Giang Trừng gạt tay hắn ra. Chốc lát sau mới tự ngồi dậy, chầm chậm

đứng lên.

Hai người nhắm hướng Mi sơn xuất phát, cuốc bộ mà đi.

Dọc đường hai người đều miễn cưỡng xốc tinh thần, bước đi nặng trĩu,

cứ như trên người đeo gánh khổng lồ nặng ngàn cân vậy.

Giang Trừng luôn luôn cúi đầu, tay trái bao lấy tay phải, ngón trỏ tay

phải chống nơi gần ngực, một lần rồi lại một lần, coi di vật hiếm hoi còn
sót lại như người thân mà mân mê. Lại liên tục nhìn về hướng Liên Hoa Ổ,
ngóng trông nơi đã từng là nhà của mình, giờ đây đã trở thành ổ của ma
quỷ. Hết lần này tới lần khác, dường như không ngại nhìn vậy mãi, vĩnh
viễn giữ lại chút hi vọng cuối cùng như thế, nhưng, nước mắt cũng vĩnh
viễn sẽ không ngừng tràn khỏi mi.

Bọn họ chạy trốn vội vàng, trên người không mang lương khô, thể lực từ

hôm qua đến nay lại tổn hao nghiêm trọng, sau khi đi được nửa ngày, đã bắt
đầu choáng váng.

Lúc này dấu chân đã rời khỏi nơi vắng vẻ hoang vu, đi vào một toà thành

nhỏ. Ngụy Vô Tiện liếc nhìn Giang Trừng, thấy hắn mệt mỏi đến cực điểm,
điệu bộ như không muốn nhúc nhích, bèn nói: "Ngươi ngồi đó. Ta đi kiếm
chút đồ ăn."

Giang Trừng không đáp, cũng không gật đầu. Dọc đường đi, hắn nói với

Ngụy Vô Tiện tổng cộng có vài chữ.

Ngụy Vô Tiện nhiều lần dặn dò hắn rằng đừng có đi đâu, lúc này mới rời

khỏi. Hắn thường hay nhét chút tiền lẻ vào đủ xó trên người, bây giờ lại có
đất dụng võ, không đến nỗi xấu hổ vì trong túi rỗng tuếch. Đi một vòng,
mua một đống đồ ăn, còn mua lương khô để chuẩn bị sử dụng trên đường
dài, tiêu tốn thời gian chưa tới nửa nén nhang, rồi mau chóng trở lại nơi
bọn họ tách ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.