MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 75

cũng trái ngược rõ ràng, lại thấy Lam Vong Cơ khẽ gật nhẹ đầu với hắn, hơi
sững sờ.

Lam Trạm người này đã bắt đầu đàng hoàng trịnh trọng khiến người ta

đau răng như thế từ thời niên thiếu, nghiêm túc cứng nhắc, dường như chưa
từng có khi nào hoạt bát, trong mắt có nhào cỡ nào cũng không nặn ra nổi
một hạt cát*. Phàm liên quan đến tu đạo, Ngụy Vô Tiện chưa bao giờ trưng
ra nổi vẻ mặt tốt. Lam Tư Truy có lẽ đã báo cho y việc của Mạc gia trang,
đã biết hắn tu đường tà đạo, nhưng vẫn gật đầu hỏi thăm hắn, có lẽ là muốn
cám ơn hắn vì đã giải khốn cho tiểu bối Lam gia khi ở Mạc gia trang. Ngụy
Vô Tiện gần như không sao chịu nổi đãi ngộ như này, lập tức đáp lễ lại, lúc
ngẩng đầu lên, hình bóng Lam Vong Cơ đã biến mất.

*ý nói là anh không chướng mắt ai, không biết tức giận hay khó chịu gì.

Dừng một chút, hắn cũng đi xuống chân núi.

Thực Hồn Sát trong núi Đại Phạm, hắn không còn muốn nữa. Dù sao

cướp của ai thì cướp, cũng sẽ không cướp của Kim Lăng.

Vậy mà lại là Kim Lăng.

Trong tộc Lan Lăng Kim thị nhiều con cháu như vậy, hắn thật sự không

ngờ tới, lại đúng lúc gặp phải Kim Lăng. Nếu hắn biết, sao còn chế nhạo gã
"có mẹ sinh không có mẹ dạy" chứ? Nếu là kẻ khác nói với Kim Lăng câu
này, hắn sẽ dạy cho kẻ đó biết, cái gì gọi là họa là từ miệng mà ra. Thế
nhưng kẻ nói ra lời ấy, lại chính là hắn.

Đứng yên chốc lát, Ngụy Vô Tiện giơ tay tự cho mình một bạt tai.

Lùm cây xột xột xoạt xoạt một hồi, cái bạt tai này của Ngụy Vô Tiện rất

mạnh, má phải nóng rát, bỗng liếc mắt thấy cái đầu con lừa hoa ló ra, hạ tay
xuống. Con lừa kia rề rà lại đây, Ngụy Vô Tiện kéo cái lỗ tai dài của nó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.