MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 765

Ôn Triều gào lên một tiếng rút bội kiếm mới của hắn ra, chém tới một

nhát: "Cút! Cút ngay!"

Vương Linh Kiều bị hắn một kiếm chém ngập vai, ngũ quan càng vặn

vẹo hơn thét to: "A a a a a a... Đau a a a a - đau a a a a! ! !"

Ôn Triều cả kiếm cũng không dám rút đã lui về nhặt ghế lên ném về phía

ả. Ghế phang trúng ả rồi gãy vụn, Vương Linh Kiều lung lay quỳ xuống,
quỳ rạp trên mặt đất như đang dập đầu với ai, giọng lùng bùng nói: "... Xin
lỗi... Xin lỗi... Tha cho ta tha cho ta tha cho ta ô ô ô..."

Ả vừa dập đầu vừa chảy máu tươi ra từ thất khiếu. Cửa bị ả chặn lại Ôn

Triều không cách nào xông ra, đành phải đẩy tung cửa sổ tê tâm liệt phế
gào: "Ôn Trục Lưu! Ôn Trục Lưu! ! !"

Vương Linh Kiều trên sàn đã nhặt một chân ghế lên điên cuồng nhét vào

miệng mình, vừa nhét vừa cười nói: "Được được ta ăn ta ăn! Ha ha ta ăn!"

Vậy mà cái chân ghế cứ thế bị ả nhồi vào cả khúc!

Ôn Triều hồn phi phách tán đang định nhảy qua cửa sổ mà chạy bỗng

phát hiện trong đình viện dưới ánh trăng phủ đầy mặt đất có đứng một bóng
đen.

Cùng lúc ấy.

Giang Trừng đứng ở bìa rừng cảm thấy có người đến gần khẽ nâng tay.

Người nọ một thân áo trắng buộc băng trán dải băng thả sau người theo
bước chân nhẹ phất, khuôn mặt trắng ngần như ngọc cực tuấn cực nhã dưới
ánh trăng cả người như bao phủ một quầng sáng mờ ảo.

Giang Trừng lãnh đạm nói: "Lam nhị công tử."

Lam Vong Cơ thần sắc nghiêm nghị gật đầu nói: "Giang tông chủ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.