MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 788

phát hiện hai tay mình ôm Lam Vong Cơ như ôm cọng rơm khúc gỗ cứu
mạng.

Hắn lập tức rụt tay về, thiếu chút nữa là lăn lông lốc ra, cử động quá lớn

làm đụng đến vết thương trên bụng, nhăn mặt "ai" một cái lúc này mới nhớ
ra trên người còn có vết thương. Giữa đám sao vàng năm cánh bung xòe,
Kim Lăng, Giang Trừng, Giang Yếm Ly, Giang Phong Miên, Ngu phu
nhân... vô vàn khuôn mặt thay nhau lượn vòng trước mắt hắn. Lam Vong
Cơ đè hắn lại, nói: "Vết thương trên bụng?"

Ngụy Vô Tiện nói: "Vết thương? Không có việc gì không đau lắm đâu..."

Hắn vén quần áo lên nhìn nhìn, bụng đã được băng bó kỹ càng xong xuôi,
thật ra cử động đã không có trở ngại gì, đừng kịch liệt quá là được. Hắn
nói: "Cơ thể này vẫn chẳng tốt, chọc một cái đã không chịu nổi."

Lam Vong Cơ hờ hững nói: "Có là cơ thể ai bị đâm một nhát cũng không

chịu nổi."

Ngụy Vô Tiện nói: "Không hẳn là vậy, nếu đổi lại là cơ thể ta trước kia,

lòi nửa khúc ruột cũng có thể tự nhét vào quay lại chiến tiếp ba trăm trận."

Nhìn hắn vừa tỉnh lại đã bắt đầu nói vớ vẩn, Lam Vong Cơ lắc đầu quay

mặt đi chỗ khác, Ngụy Vô Tiện tưởng hắn muốn bỏ đi, vội nói: "Lam Trạm
Lam Trạm! Đừng. Ta nói hươu nói vượn, ta không tốt, ngươi đừng ngó lơ
ta."

Lam Vong Cơ nói: "Ngươi còn sợ người ta phớt lờ ngươi sao?"

Ngụy Vô Tiện nói: "Sợ chứ, sợ chứ."

Đã lâu rồi hắn không được hưởng thụ cái cảm giác tỉnh lại sau khi bị

thương mà có người canh gác bên cạnh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.