MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 803

Lam Vong Cơ nói: "Đả kích có lớn hơn nữa, tìm được chứng cứ hắn

cũng sẽ không nhân nhượng."

Ngụy Vô Tiện nói: "Thế cơ mà. Dù sao cũng là ca ca ngươi chứ bộ."

Đúng lúc đó bụi cỏ bên đường sột soạt rung động, lòng Ngụy Vô Tiện

căng thẳng, bỗng thấy đám cỏ rẽ ra, lấp ló một cái đầu nhỏ lông trắng mượt
cùng một đôi tai thật dài.

Con thỏ này giật giật cái mũi phấn hồng, thấy Lam Vong Cơ vành tai rũ

xuống bỗng dựng đứng lên, đạp chân một cái bắn lên trên người hắn. Lam
Vong Cơ đưa tay ra đón được nó, ôm trong khuỷu tay.

Bọn họ đi tới trên tràng cỏ xanh, Tiểu Bính Tử nằm cạnh một gốc cây,

hơn mười con thỏ trắng tròn vo vây quanh người, đa số đều đang an ổn
nhắm mắt ngủ, còn lẻ tẻ vài con vẫn đang cong mông ngọ nguậy. Ngụy Vô
Tiện đi tới bên gốc cây gãi đầu lừa Tiểu Bính Tử, Tiểu Bính Tử giật mình
một cái, lỗ mũi phun phì phì tỉnh dậy, thấy Ngụy Vô Tiện đang định rống
ầm lên, đám thỏ túm tụm cũng bị đánh thức, tai dài run lên, đều nhắm Lam
Vong Cơ bên kia từng đám từng đám một vây quanh đôi giày trắng như
tuyết của hắn nhảy qua nhảy lại, cũng chẳng biết đang phấn khích cái gì.
Ngụy Vô Tiện nắm dây buộc Tiểu Bính Tử, vừa túm vừa dọa dẫm: "Không
được kêu! Bây kêu ta đánh bây. Không, ta bảo hắn đánh bây..."

Bầy thỏ đứng bằng chân sau trên đất vươn người lên, từng con từng con

một bấu víu trên đùi Lam Vong Cơ đều muốn trèo lên. Lam Vong Cơ mặc
cho chúng lăn qua lăn lại, lừng lững không động, Ngụy Vô Tiện xua chúng
nó cũng không đi, theo sau lưng hắn, đến khi bọn hắn ra khỏi đại môn Vân
thâm bất tri xử mới rũ tai xuống, ngồi một chỗ ngóng theo chủ nhân rời đi.
Ngụy Vô Tiện quay lại nhìn, nói: "Đều luyến tiếc ngươi nha, Hàm Quang
Quân, thật là không ngờ ngươi thế mà khiến mấy vật nhỏ kia yêu thích như
vậy. Ta lại không được đó."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.