MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 935

Hắn ngồi vào bàn, Tứ thúc vội vàng mở chỗ dán bình ra, cầm hai tay đưa

cho hắn. Ngụy Vô Tiện ngửi ngửi, cười nói: "Đúng là thơm!"

Những người khác cũng đồng loạt ngồi xuống theo hắn, nghe hắn khen,

ai nấy đều cứ như nhận được lời ca ngợi hết sức lớn lao, vui vẻ ra mặt, rối
rít động đũa.

Lần đầu tiên, Ngụy Vô Tiện uống rượu mà không biết vị nó là gì.

Trong lòng hắn đang suy nghĩ: "... Một con đường đi tới tối... tối ư?"

Cũng chẳng tối lắm.

Bỗng dưng, cả người đều nhẹ nhàng khoan khoái.

Năm mươi người chen chúc sát bên ngồi đầy ba bàn, đũa chợt duỗi chợt

co, Ôn Tình đi vòng quanh, rót rượu trái cây cho mấy trưởng bối với đám
thuộc hạ của bọn họ. Ôn Uyển ngồi trên đùi bà ngoại, bày bảo bối mới của
mình cho bà xem, lấy đao gỗ với kiếm gỗ nhỏ ra đánh nhau cho bà xem, cụ
bà cười đến mức cái miệng không có răng cũng hé mở. Ngụy Vô Tiện với
vị Tứ thúc kia cùng giao lưu rượu mà bọn họ đã từng uống, khí thế ngất
trời, cuối cùng nhất trí cho rằng, không thể tranh cãi - danh ủ Thiên Tử
Tiếu của Cô Tô là tuyệt phẩm. Món ăn trong đĩa mau chóng sạch trơn, có
người gõ chén, la ầm lên: "Ninh tử à, làm thêm mấy món đem ra đi!"

"Làm nhiều chút, lấy cái chậu mà đựng!"

"Chậu đâu ra mà đựng đồ cho mấy người, tổng cộng có năm cái, đều để

rửa mặt rửa chân!"

Ôn Ninh không cần ăn gì, vẫn trông giữ ở lều bên, nghe vậy thì rề rề nói:

"A, được."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.