MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 933

Giọng nói này hết sức quái dị, nặn ra từng chữ từng chữ một, dường như

sắp cắn phải lưỡi. Cơ mà, đúng là giọng người, chứ không phải tiếng gầm
gừ vô nghĩa.

Ôn Tình ở phía sau Ngụy Vô Tiện hít mũi một cái rồi nói: "... Hồi sáng

sau khi ngươi ra ngoài, chính nó tự bò dậy khỏi trận pháp."

Ý nghĩ đầu tiên của Ngụy Vô Tiện là: mình thành công rồi.

Ý nghĩ thứ hai, thì là thở phào nhẹ nhõm.

Bởi ban đầu hắn nhất thời xúc động, thúc Ôn Ninh thành hung thi cấp

thấp. Dù là để Ôn Ninh tự tay xác nhận đồng thời xé sống đám đốc công đã
hành hạ hắn đến chết, nhưng sau khi Ôn Tình tỉnh lại, đối mặt với người
em trai khẽ gầm gừ, cắn xé chung quanh như chó điên kia, nàng lại càng
đau khổ hơn.

Ngụy Vô Tiện tỉnh táo lại rồi thề thốt với nàng, hắn có cách để Ôn Ninh

khôi phục thần trí. Nhưng nào biết hắn chỉ là nói miệng, để Ôn Tình an tâm
trước hết mà thôi, thực tế thì hắn vốn không chắc chắn gì cả, chỉ có thể kiên
trì đến cùng. Vắt hết óc mấy tháng, vậy mà hắn lại thực hiện lời hứa của
mình thành công thật.

Ngụy Vô Tiện quay đầu lại, tất cả mọi người đã đứng lên hết, hơn năm

mươi ánh mắt đều nhìn hắn. Trong những ánh mắt này, dù vẫn có thành
phần sợ hãi, nhưng lại là kính sợ, và cũng mang theo chút ít lấy lòng, chút
ít dè dặt. Nhiều hơn cả, là ý vui vẻ cảm kích giống như trong mắt tỷ đệ Ôn
gia.

Ôn Tình bước sang kéo hắn, nhỏ giọng nói: "Mấy ngày qua, vất vả

ngươi."

Ngụy Vô Tiện: "Ngươi.... tự nhiên thân thiện nói chuyện với ta như thế,

ta có hơi sợ đó?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.