MA ĐẠO TỔ SƯ - Trang 993

như xưa. Thậm chí Lam Vong Cơ nói một câu hơi nặng lời, gã cũng bị chặn
họng một lúc không dám đáp trả!

Đúng vào lúc này, trong rừng cây, có tiếng vang xào xạc và gu gu quái dị

truyền tới.

Lam Khải Nhân nói: "Lại có một sóng hung thi mới tới nữa!"

Nghe vậy, phân nửa người quay lại ứng đối, phân nửa còn lại vẫn đang

cảnh giác nhắm mũi kiếm về phía "đám ô hợp" trước điện Phục Ma. Ngụy
Vô Tiện nói: "Ta nói này, mấy hung thi đó đều không bị ta khóng chế. Có
thời gian trông chừng ta, thì không bằng đi coi bọn nó."

Có không ít tu sĩ thành danh, mấy vị gia chủ và trưởng bối có mặt ở đây,

đối phó một đám hung thi, đương nhiên không thành vấn đề. Lập tức, ánh
kiếm lẫn tiếng đàn đồng loạt cất lên, không ai ngoảnh lại nhìn họ bên này.
Giang Trừng một roi quất ba hung thi đến nát bấy, quay đầu quát Kim
Lăng: "Kim Lăng! Con có còn cần chân mình không hả!"

Nghĩa là nếu Kim Lăng vẫn không chịu về nữa sẽ đập gãy chân hắn,

nhưng uy hiếp như vậy Kim Lăng đã nghe vô số lần rồi, cơ mà chưa có lần
nào thực thi cả, vì vậy hắn chỉ liếc mắt nhìn Giang Trừng, vẫn không nhúc
nhích. Giang Trừng mắng một tiếng, xoay cổ tay, điều động Tử Điện, chuẩn
bị cuốn lấy Kim Lăng, cưỡng ép kéo hắn trở về. Ai ngờ, ánh tím chạy dọc
trên thân Tử Điện chợt tối đi, chỉ chốc lát sau đã tắt ngúm.

Roi dài cấp tốc hoá trở về thành chiếc nhẫn màu bạc, bao ngoài ngón trỏ,

Giang Trừng lập tức sững sờ. Hắn chưa bao giờ gặp phải tình trạng tự động
thu thế kiểu này của Tử Điện, nên hãy còn nhìn vào bàn tay mình, đột
nhiên, có vài giọt máu nhỏ xuống lòng bàn tay hắn.

Giang Trừng giơ tay lau, quẹt ra một tay đỏ tươi.

Kim Lăng lạc giọng gọi: "Cậu!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.