MA LỰC TÌNH YÊU - Trang 266

Nhìn chung thì chắc cũng chẳng khó mấy.

Tuy nhiên Amy bắt đầu nghi ngờ liệu cô có cơ hội để khám phá

ra điều đó không khi mà thời gian chờ đợi dài lê thê giống một sự
tra tấn từ từ. Cô đã đánh rơi ví tiền khi vung vẩy chống lại việc bị
nhét vào cái rương đó, nhưng cô còn giữ được cái đồng hồ quả quýt
bỏ túi để theo dõi thời gian và rất nhiều thời gian đã trôi qua mà
chẳng có ai tới cả. Liệu chúng có tiếp tục cho cô ăn không? Hay bỏ
đói là phương pháp đầu tiên bọn chúng sử dụng để bắt cô khai?

Mãi đến xế chiều thì Taishi mới mở cửa và đi vào với một bát

thức ăn khác, rõ ràng bỏ đói cô không phải là ý định của chúng, chưa
thôi. Nhưng Amy không quan tâm anh ta mang đến cho cô cái gì dù
dạ dày cô đang sôi lên. Cô quan tâm nhiều hơn đến việc nhìn xem
có còn người canh gác nào khác đứng bên ngoài không. Hiển nhiên là
bọn chúng nghĩ cô sẽ không thử làm bất cứ điều gì đối với Taishi.
Vậy đấy, chúng đã sai, thật là ngớ ngẩn, cho dù anh ta trông thực sự
giống một người bạn với cái kiểu toét miệng cười hay ho kia và cái
cách khoa trương của anh ta khi phát âm tiếng Anh bằng cái giọng
buồn cười đi chăng nữa thì Amy không thể để điều đó làm cho cô
nhụt chí. Có thể anh ta không phải là người bắt cô tới đây nhưng anh
ta làm việc cho người đã làm cái việc đó và việc thoát khỏi vụ xui xẻo
này và trở về nhà an toàn phải được đặt lên hàng đầu. Cô đơn giản
là sẽ nhắm mắt lại khi đập cái bát ăn cơm nặng trịch ấy vào đầu
anh ta và nói xin lỗi sau cũng được.

“Xem Taishi mang cái gì đến cho tiểu thư bé bỏng này. Một món

ngon kinh khủng. Cô mà không thích thì tôi sẽ chặt tay tên đầu bếp
ngay lập tức. Một lời hứa thật sự đấy.”

“Sẽ không cần phải làm thế đâu, tôi chắc đấy.” Amy trả lời.

“Nhưng tôi không đói để có thể thử đâu. Anh có thể để cái đó ở đây
này…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.