MA SÓI - Trang 138

— Buteil. Nhưng Buteil ở lại trại Écarts để chăm sóc lũ vật. Buteil còn có

một vợ và hai con.

— Trong khi đó thì tôi không có gì hết.

— Nếu chị cho là như vậy.

— Đi mà tìm người khác cho cái road - movie ngớ ngẩn của cậu đi.

— Cái gì của cậu cơ? ông Canh Đêm hỏi.

— Cái road - movie của cậu, Soliman giải thích. Đó là tiếng Anh. Có

nghĩa là một thứ di chuyển trên đường.

— Tốt, ông Canh Đêm lúng túng nói. Tôi cũng muốn hiểu.

— Sẽ không có ai trong làng muốn giúp chúng tôi đâu, Camille ạ,

Soliman nói tiếp. Ai cũng mặc xác Suzanne. Nhưng chị thì chị quý bà ấy.
Cả ông cảnh sát Lemirail nữa, nhưng ta không thể đề nghị Lemirail làm
việc này được, có phải vậy không?

— Ta không thể, ông Canh Đêm nói.

— Đừng dùng tình cảm, Sol, Camille nói.

— Thế chị muốn tôi dùng cái gì? Tôi rất thật thà, Camille ạ, tôi đang đánh

vào tình cảm của chị, và tôi đánh liều vào cái bằng lái xe hạng B của chị.
Nếu chị không giúp chúng tôi, linh hồn Suzanne sẽ bị mắc kẹt trong cái
nhánh sông cụt hôi thối đó.

— Đừng có làm tôi nhức đầu với cái nhánh sông đó Sol ạ. Cho tôi thêm

chút rượu và để tôi suy nghĩ.

Camille đứng dậy và đi đến trước cái lò sưởi nguội lạnh, lưng quay về

phía hai người đàn ông. Hồn của Suzanne trong cái nhánh sông cụt, Massart

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.