MA SÓI - Trang 140

— Chúng tôi thì chúng tôi cóc cần đến cái ngưỡng hợp pháp, chàng thanh

niên nói.

— Tôi cũng biết vậy, vấn đề không phải là luật pháp. Vấn đề là mạng

sống của Massart.

— Điều đó cũng vậy thôi.

— Một phần.

— Chúng tôi thì chúng tôi cóc cần quan tâm đến mạng sống của Massart.

— Tôi thì không thế.

— Chị yêu cầu nhiều quá.

— Vấn đề sở thích. Massart nguyên vẹn cùng với tôi hoặc là Massart luộc

chín không có tôi. Tôi không thích đồ luộc.

— Chúng tôi hiểu rồi, Soliman nói.

— Tất nhiên, Camille nói. Tôi để hai người suy nghĩ.

Camille đến ngồi trước cái đàn điện tử và đeo tai nghe vào. Cô đánh phím

một cách chiếu lệ, tâm trí nóng bừng, cách đám chuột đồng mặc áo bờ lu
đến hàng ngàn dặm. Chạy theo sau Massart ư? Đơn độc như ba kẻ lạc lối ư?
Họ có khác gì ba kẻ lạc lối không?

Soliman dùng tay ra hiệu, Camille bỏ tai nghe ra rồi đi lại phía cái bàn.

Ông Canh Đêm là người phát biểu.

— Cô gái trẻ, ông nói, cô đã từng giẫm nát đám nhện chưa?

Camille siết nắm tay lại rồi đặt lên bàn, giữa Soliman và ông Canh Đêm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.