MA SÓI - Trang 144

Camille kết thúc việc chuẩn bị ba lô, cuộn những bản nhạc cho vào túi

cánh phải, cuốn Danh mục các Dụng cụ Nghề nghiệp trong túi cánh trái và
xốc nó lên vai. Cô túm lấy cái túi dụng cụ, kiểm soát lại lần cuối căn nhà rồi
đóng cửa lại.

***

Bao trùm lên trại Écarts là cuộc sống chậm rãi thường thấy sau lễ tang.

Buteil và Soliman uể oải quay xung quanh cái xe cam nhông. Camille đi về
phía họ, đặt chiếc ba lô bên cạnh. Nhìn gần thì đúng là cái xe cam nhông có
dáng vẻ của chiếc xe thùng chở vật nuôi hơn bất cứ một cái gì khác. Dùng
vòi phun nước, Buteil xối vào ván sàn và hàng song sắt, thải xuống đất từng
đợt nước đen ngòm dày đặc những rơm và phân. Soliman đang giở tấm vải
bạt để phủ lên khung thùng xe. Bởi vì chỉ đến bây giờ Camille mới ý thức
được điều này: cái xe cam nhông cũng chính là phòng ngủ của họ.

— Cô đừng lo, Buteil hét lên với cô, cao giọng để át tiếng vòi nước xối.

Cái xe cam nhông này, nó cũng như Người đẹp và Quái vật vậy, nó sẽ thay
hình đổi dạng. Tôi sẽ biến nó thành một khách sạn ba sao trong vòng hai
tiếng đồng hồ.

— Buteil, Soliman giải thích với Camille, vẫn hay dùng cái xe thùng để đi

dạo cùng gia đình anh ta. Chị cứ tin anh ấy. Chị sẽ có mọi tiện nghi và một
phòng riêng. - Nếu như cậu nói vậy, Camille lưỡng lự.

— Vấn đề duy nhất là mùi, Soliman công nhận. Không thể khử hết được.

Mùi thấm vào gỗ rồi.

— Thậm chí cả vào sắt.

— Ừ.

Đột nhiên luồng nước vụt tắt. Soliman nhìn đồng hồ. Mười giờ rưỡi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.