MA SÓI - Trang 194

buồng lái, trèo lên phía sau xe cam nhông, ngồi lên giường của Soliman.

— Ta rời làng này thôi, ông Canh Đêm vừa nói vừa ngồi xuống, đối diện

với Camille. Không ai nhìn thấy gì cả. Không thấy Massart, không thấy ô
tô, không thấy sói.

— Không thấy gì cả, Soliman khẳng định, đến lượt cậu cũng lại ngồi cạnh

Camille.

Sức nóng tăng dần trong xe thùng. Những miếng bạt được nâng lên ngang

tầm chấn song cửa, để một luồng khí mỏng manh luồn qua. Soliman nhìn
những lọn tóc trên cổ Camille bay lên, như một hơi thở.

— Có lẽ có một điều gì đó, Soliman nói. Điều mà Michelet nói đến.

— Michelet là một kẻ cục cằn, ông Canh Đêm nói vói vẻ kiêu kỳ. Ông ta

có thái độ bất lịch sự với cô gái trẻ.

Ông lấy gói thuốc lá ra, chuẩn bị ba điếu. Ông liếm miếng giấy nhiều lần,

dán nó lại, chìa một mẩu cho Camille. Camille đưa miếng giấy lên môi,
chợt nghĩ đến Lawrence.

— Điều liên quan đến sự sùng đạo của Massart, Soliman nói tiếp, hành

động thắp nến của hắn. Có thể Massart không bỏ qua nổi nhà thờ cũng như
những cây nến, nhất là sau khi đã giết chóc. Có thể hắn đã thắp nến đó để
chuộc tội.

— Làm sao biết được là nến của hắn?

— Michelet nói hắn luôn xếp chúng thành hình chữ M.

— Cậu định kiểm tra tất cả những nhà thờ trên đường đi ư?

— Đó cũng là một cách để xác định vị trí của hắn. Hắn chắc không thể ở

cách xa đây. Mười, mười lăm kilômét là cùng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.