MA SÓI - Trang 23

rừng Canada không là gì khác ngoài một "kẻ đánh bẫy" hiện đang thấp
thoáng mang bộ mặt của một kẻ phản bội. Họ không nói hẳn ra như vậy. Ai
lại liều lĩnh như thế. Vì họ cảm thấy còn cần đến anh, cần đến khoa học của
anh, cần đến sức mạnh của anh nữa. Không thể bỏ qua một nhân vật quan
trọng như vậy trong một ngôi làng nhỏ bé như thế này. Nhất là một gã đã
từng tay đôi với gấu xám Mỹ. Nếu là lũ sói, thế nào nhỉ, chỉ là trò đùa mà
thôi. Thế nên họ cũng không rõ phải xếp kẻ đánh bẫy vào phía nào, liệu có
nên nói chuyện với anh ta hay không. Điều đó thật ra cũng không thay đổi
gì nhiều, vì kẻ đánh bẫy, cái anh chàng đó, anh ta có nói gi đâu.

Động tác từ tốn, trước cặp mắt của Sylvain, ông hàng thịt, và Gerrot, anh

thợ mộc, Lawrence vần vần xác những con vật bị tấn công, con thì thiếu
chân, con thì thiếu một khúc vai.

— Những dấu vết này, không rõ ràng, anh lẩm bẩm. Bị xóa bớt rồi.

Anh lấy tay ra dấu cho người thợ mộc hiểu rằng anh cần một cái thước.

Gerrot đặt cái thước vào tay anh, cũng không nói một lời. Lawrence đo đạc,
suy ngẫm, lại đo tiếp. Rồi anh đứng dậy, và ra hiệu, ông hàng thịt xếp các
con thú vào phòng lạnh, khép cánh cửa trắng nặng nề lại, kéo nắm cửa
xuống.

— Kết quả thế nào? ông ta hỏi.

— Cùng một kẻ tấn công. Có vẻ vậy.

— Con thú to chứ?

— Một con đực to khỏe, ít ra là như vậy.

Đến tối, chừng mười lăm người dân còn ngồi chần chừ thành những nhóm

nhỏ rải rác quanh đài phun nước bên quảng trường làng. Họ do dự không
muốn đi ngủ. Bằng một cách nào đó, tuy không nói ra, họ đã nghĩ đến
chuyện canh gác. Họ canh gác có vũ trang, đám đàn ông ưa làm vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.