MA SÓI - Trang 232

ảnh hưởng tới anh. Không có khả năng uốn mình theo những khuôn phép
chung, không biết đến những nguyên tắc của sự tôn kính và của những nghi
thức thông thường, Adamsberg quản lý các mối quan hệ xã hội theo cách
khá trần trụi của anh, miễn trừ mọi ý tứ cũng như biểu hiện quyền lực. Đối
với anh việc ai chế ngự ai không có gì quan trọng, miễn là họ để anh được
yên theo đuổi con đường của mình.

Điều duy nhất anh đòi hỏi là tấm bản đồ của Massart. Anh trải nó trên nền

đất bụi bặm rồi quan sát trong một lúc lâu, vẻ mơ hồ lo lắng. Mọi thứ ở
Adamsberg đều mơ hồ, và không bao giờ ta có thể chắc chắn đọc được ánh
phản chiếu của sự thật trên khuôn mặt anh.

— Hành trình này rất lạ, anh nói. Những con đường mòn, những hướng

rẽ. Chúng thật rõ phức tạp.

— Hắn muốn đi lang thang và muốn mọi người hiểu hắn sẽ không hành

động khác đi. Trong khi hắn có thể đi hết nước Pháp trong vòng một ngày
rồi rời khỏi biên giới.

— Vẫn chưa ai bắt được hắn, Soliman nhận xét.

— Vì hắn không bị truy nã, Adamsberg vừa gập bản đồ lại vừa nói.

— Chúng tôi chứ ai, chúng tôi truy tìm hắn.

— Tất nhiên, Adamsberg mỉm cười. Nhưng khi bị cảnh sát bám đuôi, hắn

mới không có cái thú xa xỉ là lang thang bất tận trên mọi con đường mòn và
mọi nhà thờ nữa. Tôi không hiểu tại sao hắn lại không đi đường cao tốc.

— Anh ta đã đi ngang dọc hết những con đường trong nước trong hai

mươi năm làm nghề nhồi rơm, Camille nói. Anh ta biết những con đường bí
mật, những chỗ trốn, cả những chỗ có cừu nữa. Và nhất là, anh ta còn che
giấu một con sói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.