MA SÓI - Trang 234

Chương 19

C

ái xe thùng đến Sautrey lúc trước một giờ sáng một chút. Adamsberg

đến trước họ, đợi họ trong đám sương mù ở lối vào làng, không hề nóng
vội. Anh để cho ý nghĩ của mình trôi nổi, đi từ con sói đến tấm bản đồ, đến
Soliman, đến cái xe thùng, đến Camille. Anh cảm ơn số phận đã run rủi đưa
Camille đến trên đường anh đi, hướng anh vào đường đi của con sói khổng
lồ. Nhưng anh không ngạc nhiên nhiều lắm về sự việc đó. Anh cảm thấy tự
nhiên, chính đáng, khi giờ đây đương đầu với con vật đã đi vào cuộc sống
của anh kể từ cuộc tàn sát đầu tiên của nó. Cũng tự nhiên như việc gặp lại
Camille. Việc thấy cô xuất hiện bên bờ sông đã phần nào tác động đến anh,
tất nhiên, nhưng không tới mức nhiều đến vậy. Như thể một phần trong con
người anh, rất nhỏ nhưng rất hiệu quả, liên tục rình chờ cô nơi viền mắt
anh. Bởi vậy, ngay khi cô xuất hiện trong tầm nhìn của anh, anh đã ở tư thế
sẵn sàng, trong chừng mực nào đó.

Còn có gã đàn ông sinh ra để phiêu lưu kia nữa, cho mọi phiêu lưu, tất

nhiên rồi, hẳn là như thế, tại sao lại không nhỉ. Anh không có gì phản đối.
Tất nhiên là có một gã. Tại sao lại không có nhỉ? Một gã đẹp trai, tất nhiên
rồi, căn cứ theo những gì anh đã nhìn thấy. Rất tốt, càng tốt, hãy sống cuộc
sống của mình đi, bạn hỡi. Mới đầu Camille có hơi căng thẳng, lúc ở bên bờ
sông, sau đó mọi sự qua đi. Bây giờ thì cô hiền hòa, bình thản. Không thân
mật không thù hận, thậm chí không lảng tránh. Bình thản, xa cách. Tốt.
Cũng bình thường thôi. Cô đã xóa anh khỏi bộ nhớ. Sự việc là vậy. Đó
chính là điều anh muốn. Và đó là điều tốt. Cái gã cao lớn kia cũng vậy, tại
sao lại không nhỉ, cần phải có một gã như vậy, tại sao lại không chứ. Nhất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.