MA SÓI - Trang 236

— Này chàng trai của ta, hãy nghe đây, ông Canh Đêm nói.

— Anh ấy là cảnh sát trưởng, Soliman nói. Cảnh sát trưởng. Mà dù sao đi

nữa thì anh ấy cũng không phải là chàng trai của ông.

— Có một việc liên quan đến Massart, ông Canh Đêm tiếp tục, mà chắc

chắn cô bé không kể cho anh. Đó là một con ma sói. Không một cọng lông
trên người, anh hiểu chứ?

— Rất hiểu.

— Tất cả là ở bên trong. Khi tóm được hắn thì không có thương xót gì sất.

Con ma sói có sức bằng hai mươi người đàn ông.

— Được rồi.

— Một điều nữa, chàng trai của ta. Còn một cái giường bên phải phía cuối

xe, bọn tôi nhường cho anh đó.

— Cảm ơn.

— Cẩn thận đó, ông Canh Đêm tiếp tục nói, mắt liếc nhìn Soliman. Chúng

ta ở trên xe cam nhông cùng với cô gái trẻ. Phải tôn trọng cô ấy và tôn trọng
chính bản thân mình.

Làm một động tác gật đầu nhanh gọn, ông bỏ Adamsberg rồi trèo lên cái

xe thùng.

— "Sự hiếu khách", Soliman nói. "Lòng khoan dung, sự thân tình trong

cách tiếp đãi khách."

Nằm dài trên giường, mệt mỏi sau chín giờ lái xe, Camille lắng nghe tiếng

ngáy của ông Canh Đêm phía bên kia miếng vải bạt. Họ đã hạ vải trên song
sắt xuống nên trong xe gần như tối như hũ nút. Cái xe thùng nóng lên sau
chặng đường từ Avignon, trong xe nóng hơn ngoài trời ít nhất năm độ. Bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.