MA SÓI - Trang 251

— Trước các hoàng tử thì phải bỏ mũ áo ra, ông nói. Vứt ngay mũ chúng

mày đi. Cả áo khoác nữa. Cả xiềng xích nữa. Cả nhẫn. Cả ủng.

Lũ lái xe mô tô tuân lời, bỏ đồ lề của chúng xuống dưới chân.

— Nhớ là, quần thì giữ lại, ông Canh Đêm nói tiếp, giọng gần như vỡ ra.

Ở đây có phụ nữ. Tao không muốn làm cô ấy tởm đến già.

Bốn tên đàn ông đứng đối mặt với ông Canh Đêm, lưng trần, chân đi tất,

câm lặng vì nhục nhã.

— Giờ thì quỳ xuống, ông lão chăn cừu ra lệnh. Như bọn giòi ấy. Tay

chống đất, trán chạm đất Mông gí xuống. Như lũ linh cẩu ấy. Đúng rồi. Tốt
hơn rồi đây. - Cúi chào hoàng tử là phải như vậy.

Ông Canh Đêm nhìn chúng nằm dài ra, cười khẩy.

— Giờ thì, nghe tao đây bọn kia, ông nói tiếp. Tao qua tuổi ngủ rồi. Tao

canh gác suốt đêm. Tao canh gác cho chàng trai Melchior. Đó là việc của
tao. Nếu chúng mày quay lại, tao sẽ bắn chúng mày như bắn lũ chó. Mày,
thằng béo kia, đừng có tìm cách động dậy, ông vừa nói vừa lia nhanh khẩu
súng. Mày muốn chúng ta bắt đầu ngay hả?

— Đừng bắn, ông Canh Đêm, Adamsberg nói.

Cảnh sát trưởng nhẹ nhàng đi lại từ phía sau, khẩu 357 trên tay.

— Bỏ súng của ông đi. Ta sẽ không phí đạn săn lợn rừng để bắn vào đít

mấy tên sâu bọ đó. Việc đó làm mất quá nhiều thời gian của chúng ta mà ta
thì đang vội. Rất vội. Camille, lại gần anh đi, lấy điện thoại di động trong
túi áo vest của anh gọi cho cảnh sát. Soliman, xả xăng trong bình ra, chọc
thủng lốp xe, đập vỡ đèn xe. Điều đó sẽ khiến chúng ta cảm thấy thoải mái.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.