MA SÓI - Trang 252

Camille lén lút đi lại trong trận chiến giữa bảy người đàn ông. Cô nhìn

thấy từng cơn co giật đầy sát khí trên mặt Soliman, ông Canh Đêm mang
một bộ mặt dữ tợn.

Trong vài phút sau đó không có một lời nói nào được phát ra. Họ nhìn

Soliman phá tan mấy cái xe một cách cuồng nhiệt và rất có phương pháp.

Cảnh sát khóa tay bốn tên lại rồi tống chúng lên xe. Adamsberg dàn xếp

để rút ngắn thời gian khai báo và các thủ tục đưa đơn kiện. Trước khi chúng
lên đường, anh thò đầu ra khỏi cửa xe.

— Thằng kia, anh nói với tên thứ nhất, Soliman sẽ tìm ra mày. Còn mày,

anh nói tiếp với tên tóc hung, tao sẽ tìm ra mày. Tôi đi theo các anh, anh nói
với đám cảnh sát.

— Từ khi nào, Camille nói sau khi họ lên đường, trong khi Soliman, dính

chặt vào vai ông Canh Đêm, đang lấy lại hơi, ở đây có súng từ khi nào
vậy?

— Cô lấy làm tiếc vì điều đó ư cô gái? ông Canh Đêm hỏi.

— Không, Camille nói, cô cũng nhận ra rằng trong sự náo loạn vừa rồi,

ông Canh Đêm đã đổi giọng thân mật hơn với cô. Nhưng ta đã nói "không
súng". Đã thỏa thuận rồi. Ta đã nói "không ai giết ai cả".

— Ta sẽ không giết ai, ông Canh Đêm nói.

Camille nhún vai hoài nghi.

— Tại sao cậu lại nói là "Melchior"? cô hỏi Soliman.

— Để báo hiệu cho ông Canh Đêm là tôi không tự xoay xở một mình

được.

— Cậu biết ông ấy có súng ư?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.