MA SÓI - Trang 254

— Ta có tích sự là tin vào họ. Tối nay ta khởi hành, anh nói thêm, ta sẽ

không ở lại đây.

— Chỉ vì bọn lái xe mô tô đấy à? Tôi không sợ.

— Không. Cần phải đón đầu Massart, hay ít ra là đến gần hắn.

— Ở đâu? Nơi nào? Hắn dừng lại một cách hú họa thôi.

— Tôi không chắc lắm, Adamsberg nhẹ nhàng trả lời.

Camille ngước nhìn anh. Khi Adamsberg nói với giọng đó, mọi việc

thường quan trọng hơn nhiều so với vẻ bề ngoài của nó. Càng quan trọng
thì anh càng nói nhẹ nhàng.

— Không hẳn là hú họa, Soliman công nhận. Hắn chỉ tấn công trên con

đường được vạch đỏ của hắn, và những nơi dễ tiếp cận với lũ cừu. Hắn có
chọn lọc những trại cừu.

— Đó không phải là điều tôi muốn nói.

Soliman nhìn anh không nói một câu.

— Tôi nghĩ đến Suzanne, đến Semot, Adamsberg giải thích.

— Hắn đã giết Suzanne vì hắn sợ, Soliman nói. Còn hắn cứa cổ Semot vì

hắn bất chợt gặp ông ta.

— Bất hạnh thay cho những ai gặp hắn trên đường, ông Canh Đêm nói,

hơi có vẻ dạy đời.

— Tôi không chắc lắm, Adamsberg nhắc lại.

— Anh muốn đi đâu? Camille hỏi, mày nhíu lại.

Adamsberg lôi bản đồ từ túi rồi mở rộng ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.