MA SÓI - Trang 266

Sáng hôm sau, một sáng thứ Hai, hầu như toàn bộ báo chí đều đăng lên

trang nhất tin về con ma sói. Soliman từ trên phố về, nhễ nhại mồ hôi,
quăng cái xe gắn máy xuống đất, vứt bánh mì mới và một đống báo lên mặt
hòm gỗ.

— Tất cả đều ở trong đống báo chí khốn nạn này! cậu hét lên. Taft! Đúng

là thảm họa! Một sự rò rỉ thông tin khủng khiếp! Lũ cảnh sát khốn kiếp, báo
chí khốn kiếp! Con ma sói, lũ cừu, các nạn nhân, tất cả đều ở trong đó!
Ngay cả tấm bản đồ! Cái hành trình nữa! Chỉ còn mỗi tên của Massart là
không được nói đến thôi! Hỏng bét cả rồi! Coi như tiêu rồi! Massart sẽ chạy
trốn ngay sau khi đọc được tin này. Có thể hắn đã trốn rồi cũng nên! Hắn
thoát khỏi tay ta rồi, mẹ kiếp! Phải kiểm soát đường biên giới, chặn các nẻo
đường lại! Bọn cảnh sát ngu xuẩn! Mẹ tôi mới là người có lý! Bọn cảnh sát
ngu xuẩn!

— Bình tĩnh nào Soliman, Adamsberg nói, uống cà phê đi.

— Anh không hiểu sao? chàng thanh niên hét lên. Họ không phải là đang

bủa lưới vây hắn mà là trải thảm đỏ để hắn chạy thoát đó!

— Bình tĩnh đi, Adamsberg nhắc lại. Đưa tôi xem nào.

Adamsberg giở báo ra, đưa một tờ cho Camille, một tờ khác cho ông Canh

Đêm. Anh do dự, rồi đặt một tờ khác lên chân Interlock.

— Này chó ơi, đọc đi.

— Liệu có phải lúc để cười không? Soliman lạnh nhạt hỏi, mắt nheo lại.

Liệu có phải lúc để cười khi Massart sẽ chạy trốn và mẹ tôi sẽ bị giam giữ
trong cái nhánh sông cụt hôi thối kia không?

— Về chuyện nhánh sông cụt thì ta không chắc tí nào cả, ông Canh Đêm

nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.