MA SÓI - Trang 319

Soliman dọn bàn ăn, bê cái hòm vào, rồi ghế đẩu, rồi cái chậu giặt màu

xanh da trời. Rồi anh xốc nách ông Canh Đêm, xốc đùi ông lên rồi đưa ông
vào trong xe.

Adamsberg đưa tay lên tóc Camille.

— Lại đây, anh nói sau một lát im lặng.

— Em sẽ làm tay anh đau, Camille nói. Ngủ tách ra thì tốt hơn.

— Như vậy không tốt hơn.

— Nhưng cũng đúng hơn.

— Như vậy đúng hơn. Nhưng không tốt hơn.

— Nếu em làm anh đau thì sao?

— Không, Adamsberg lắc đầu. Em không bao giờ làm anh đau.

Camille do dự, vẫn bị giằng co giữa thanh thản và xáo động.

— Em từng không yêu anh nữa, cô nói.

— Chỉ vào một thời điểm thôi.

***

Cũng vẫn viên cảnh sát ấy đến tìm Adamserg vào sáng hôm sau để đưa

anh đến đồn cảnh sát Belcourt lúc chín giờ. Anh dành hai giờ đồng hồ nói
chuyện với Sabrina trong cái buồng giam nơi cô ngủ tại đó. Danglard và
trung úy Gulvain đi tàu đến lúc 11h07, và Adamsberg gửi cô gái trẻ cho họ
cùng một tá những dặn dò không cần thiết. Anh tin tưởng một cách mù
quáng vào sự tinh tế của Danglard, anh cho rằng khả năng thương người
của ông hơn hẳn anh rất nhiều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.