MA SÓI - Trang 318

— Vậy là chúng ta cùng đồng ý, Adamsberg nói. Massart không phải là

John Padwell.

— Vậy thì tại sao anh lại làm phiền chúng tôi từ một tiếng đồng hồ rồi?

Soliman hỏi.

— Tôi suy luận theo cách đó.

— Cái đó không phải là suy luận. Nó gọi là suy nghĩ một cách rất tồi.

— Chính vậy đó. Đó chính là cách tôi suy luận.

Ông Canh Đêm dùng gậy đẩy Soliman.

— Tôn trọng, ông nói. Anh sẽ làm gì nào, chàng trai của ta?

— Bên cảnh sát quyết định dán ảnh của Massart để kêu gọi làm chứng.

Viên thẩm phán cho rằng ta có đủ những yếu tố có sức thuyết phục để làm
việc đó. Ngày mai, mặt hắn sẽ xuất hiện trên khắp các báo.

— Tuyệt, ông Canh Đêm mỉm cười nói.

— Tôi đã liên hệ với Cảnh sát Quốc tế, Adamsberg nói thêm. Tôi đã yêu

cầu toàn bộ hồ sơ về Padwell. Tôi đợi nó đến vào ngày mai.

— Nhưng điều đó thì liên quan quái gì tới anh? Soliman nói. Ngay cả khi

tên xứ Texas đó đã sát hại Hellouin thì hắn cũng không đụng vào Semot hay
Deguy, có phải thế không? Mẹ tôi thì còn ít khả năng hơn, đúng không?

— Tôi biết, Adamsberg nhẹ nhàng trả lời. Điều này không phù hợp lắm.

— Vậy tại sao anh lại ngoan cố?

— Tôi không biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.