MA SÓI - Trang 343

Lawrence từ cổ họng xuống đến hòn dái sẽ chẳng có ích gì và rằng Massart
vô hại đã chết từ mười sáu ngày nay. Ông già khó khăn đón nhận cái tin bẩn
thỉu đó, nhưng nghịch lý thay, việc khám phá ra hoàn cảnh thật của cái chết
của Suzanne, người bị xóa sổ như một quân tốt thí, lại làm ông nguôi ngoai.
Nỗi ân hận vì mình đã bỏ đi, ngay vào thời điểm con sói tấn công Suzanne,
vẫn gặm nhấm tâm trí ông. Nhưng Suzanne không phải là nạn nhân của một
cuộc tấn công bất ngờ. Bà đã bị lôi vào một cái bẫy mà dù ông Canh Đêm
có huy động toàn bộ sự cảnh giác của mình cũng không thể tránh cho bà
được. Lawrence đã tính đến việc tách ông lão chăn cừu ra xa trước khi gọi
Suzanne đến. Không ai cũng như không có điều gì có thể thay đổi được cái
gì hết. Cuối cùng thì ông Canh Đêm cũng thở phào.

— Anh ấy, chàng trai của ta, ông nói với Adamsberg, ta từng cứu mạng

anh.

— Tôi nợ ông một cái gì đó, Adamsberg nói.

— Anh đã trả cho ta rồi.

— Rượu á?

— Thủ phạm giết Suzanne. Nhưng phải thận trọng đấy chàng trai của ta ạ,

hãy thận trọng. Suýt nữa thì hắn giết anh, cả cái cô tóc đỏ nữa.

Adamsberg gật đầu.

— Anh mơ mộng nhiều quá, chàng trai của ta ạ, ông Canh Đêm nói tiếp,

nên anh canh chừng không đủ. Điều này, trong nghề của anh, là không tốt.
Nhưng còn tôi, không phải bỗng dưng người ta gọi tôi là ông Canh Đêm
đâu. Chân khỏe, mông dẻo, mắt tinh.

— Ông đã nhìn thấy gì hả ông Canh Đêm?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.