MA SÓI - Trang 81

— À, em thì thấy ông ấy khá ấn tượng.

— Những người ấn tượng luôn phiền phức.

— Có thể, Camille công nhận.

— Tối nay quay lại tìm Massart, vào giờ ăn tối. Không thể hụt anh ta

được.

Nhưng tối đó Lawrence không gặp Massart ở lều của anh ta. Anh đứng

đợi anh ta hơn tiếng rưỡi đồng hồ, lưng tựa vào cửa, nhìn màn đêm buông
xuống núi. Không ai có thể chờ đợi như Lawrence. Anh đã từng núp trong
vòng hai mươi giờ đồng hồ trên đường đi của một con gấu. Khi đêm đã tối
hẳn, anh lên xe đi về làng. - Anh lo, anh nói với Camille.

— Anh bực mình vì gã đó thì có. Không ai biết thói quen của anh ta cả.

Trời nóng. Có thể anh ta trải qua những ngày tháng tự do của mình trên
núi.

Lawrence bĩu môi.

— Ngày mai anh ta phải làm việc. Đáng lẽ phải quay về rồi.

— Đừng có bực mình vì gã đó.

— Ba khả năng, Lawrence vừa nói vừa xòe ba ngón tay ra. Massart vô tội

như lũ cừu non. Anh ta đi dạo trong rừng và bị lạc. Anh ta ngủ bên gốc cây.
Hoặc anh ta bị mắc bẫy. Hoặc anh ta rơi xuống một khe nước. Ngay cả lũ
sói cũng bị rơi xuống khe. Hoặc...

Lawrence lại rơi vào một quãng lặng. Camille lay đầu gối anh, như thể ta

lay một cái bóng đèn để chỉnh lại công tắc. Việc làm đó có tác dụng.

— Hoặc là Massart vẫn luôn vô tội. Nhưng Suzanne đến nói chuyện với

anh ta. Sáng nay, anh ta biết tin bà ấy chết. Nếu cả làng buộc tội anh ta thì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.