MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1215

cây cột nào chống đỡ, cũng không có dây xích nào giằng kéo. Nói cách
khác là tự thân nó trôi nổi, bay lơ lửng trên bầu trời suốt vô tận năm tháng
mà không cần bất cứ một ngoại lực nào tác động.

Đặc biệt hơn là suốt chiều dài lịch sử mà nó trôi qua, người ta kinh

ngạc phát hiện ra rằng, nó chưa bao giờ xê xịch một chút nào, dù chỉ là một
tấc.

Hoàng Thiên đã sớm đi tới nơi đây, đứng ở phía dưới sân của Thiên

Nguyên quảng trường. Ánh mắt hắn nhìn ngắm thạch đài đang lơ lửng trên
mấy trăm mét cao kia một hồi, trong lòng không khỏi xuất hiện một tia cảm
thán khó nói thành lời.

Đến những công trình khủng bố như thế này cũng có thể xây dựng lên

được, quả thực năng lực của tu sỹ là không có giới hạn. Bất giác hắn cảm
thấy bản thân có phần nhỏ bé và yếu ớt vô cùng, nhưng rất nhanh sau đó
hắn liền ổn định lại tâm tình. Cường giả sao, sớm muộn một ngày nào đó
hắn cũng sẽ đạt đến cảnh giới này mà thôi.

Hắn và Cố Sở lúc này đã khoác lên trên mình một bộ y phục đen đặc

biệt, che giấu đi toàn bộ khí tức của bản thân. Trên khuôn mặt thì đeo một
cái mặt nạ da, nhìn qua thì có vẻ bình thường nhưng lại có thể ngăn cách
được sự dò xét của người khác, dù là thần niệm của cường giả Vấn Đỉnh.

Đây là cố ý che giấu dung mạo và khí tức của mình, dù sao thân phận

của cả hai đều có chút đặc thù, không thể để người ngoài biết được. Chưa
kể lần này đấu giá chắc chắn sẽ đắc tội với một số kẻ khủng bố, việc để lộ
thân phận là một điều cực kỳ nguy hiểm.

Bởi vì Hoàng Thiên còn chưa đạt tới Hóa Linh cảnh, không thể ngự

không cho nên Cố Sở phải ra tay giúp đỡ, đưa hắn cùng bay lên bên trên
Thạch Hóa Thiên Không Đài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.