MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 128

mạnh ức hiếp ta, người xung quanh không một ai giúp đỡ. Thế nhân này là
như vậy sao, thật dối trá, thật giả tạo.

Hoàng Thiên càng nói càng giận, càng nói càng lớn. Sâu trong cơ thể

hắn, luồng lực lượng vô hình kia lại một lần nữa sôi trào, cực độ khủng bố,
như muốn phá vỡ phong ấn mà ra.

- Còn ngươi, ngươi chỉ là một ngọn lửa không hơn không kém, ngươi

là cái thá gì mà khiến ta phải quỳ, ngươi… không xứng!

Hoàng Thiên quát lớn, ánh mắt nhìn Hỏa long đầy căm thù. Quanh

thân thể hắn như có như không vờn quanh một luồng lực lượng vô hình.

Hỏa long kinh hãi, phải, thật sự kinh hãi, tên nhân loại trước mặt này

không ngờ lại khiến cho nó có cảm giác nguy hiểm. Một cảm giác cực độ
nguy hiểm.

Bản năng mách bảo nó, nếu không nhanh chóng giết chết tên nhân loại

này thì kẻ chết sẽ là nó. Ngay lập tức nó phóng thức toàn bộ sức mạnh của
mình, muốn 1 chiêu bóp chết Hoàng Thiên. Nhưng đã quá muộn rồi.

- Ầm!

Một âm thanh bùng nổ vang lên, làm rung động cả hỏa hải, như một

hồi trống nện thẳng vào tâm thần tất cả mọi sinh linh.

Hoàng Thiên đứng đó, không biết tự lúc nào trên cơ thể lại có một bộ

y phục màu đen, quanh thân thể vờn quanh một làn khói đen tà dị, ma khí
ngợp trời. Tóc dài tung bay, ánh mắt đen sắc bén khiếp người nhìn chằm
chằm Hỏa long trước mặt.

- Ngươi…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.