MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1295

Vân Vũ này bề ngoài có vẻ là một người âm hiểm xảo trá, nhưng bản

chất bên trong lại cực kỳ có tình có nghĩa. Nếu không thì hắn đã không vì
gia đình mà quyết tâm báo thù, không vì cứu mẹ mình mà nhẫn nhục chịu
đựng suốt từng ấy năm, mà tự biến bản thân mình từ một đứa trẻ ngây thơ
trở thành một kẻ lòng dạ hiểm ác.

Người như vậy quả thực rất khó thu phục, nhưng một khi thành công,

khiến hắn thực tâm quy thuận, tuyệt đối sẽ không phản bội. Đó cũng là lý
do mà Hoàng Thiên không cưỡng ép hắn, ngược lại còn giúp hắn cứu mẫu
thân ra ngoài.

Cố Sở gật đầu hiểu ra, ánh mắt nhìn Hoàng Thiên càng thêm kính

phục. Vị tiểu chủ nhân bất đắc dĩ này niên kỷ tuy nhỏ, nhưng suy nghĩ và
hành động lại cẩn thận và tinh tế đến vô cùng. Liên tục đưa lão đi từ bất
ngờ này đến bất ngờ khác.

Hoàng Thiên tất nhiên có thể nhận ra được chuyển biến trong ánh mắt

của lão, nhưng cũng không muốn nói gì, chỉ nhếch môi mỉm cười gật nhẹ
đầu.

Rồi ánh mắt của hắn khẽ đảo, dừng tại trên cánh tay đã bị đoạn của

lão, liền trở nên sắc lạnh và độc ác, thì thào trong cổ họng:

- Bạch Gia… Bạch Gia… để các ngươi tự đắc thêm một thời gian nữa.

Sớm muộn gì ta cũng khiến cho các ngươi phải trả giá. Đoạn 1 cánh tay thủ
hạ của ta, ta sẽ diệt các ngươi một mạch dòng chính. Cứ chờ mà xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.