MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 1490

Cũng vì những biến hoá này, mà nụ cười nhàn nhạt của hắn lại khiến

cho người khác cảm thấy khó chịu, có chút đáng sợ. Cỗ cảm giác này
không có thể hiện rõ ràng, mà cứ thế mơ mơ hồ hồ, làm cho những người
có mặt tại đây đều cảm thấy không đúng, nhưng không đúng chỗ nào, bọn
chúng lại không thể giải thích được. Cũng vì thế mà trừ ba người mạnh
nhất ra, những người còn lại đều thập phần bất an.

- Tiểu tử, làm người không muốn quá tham lam, ngoan ngoãn giao

toàn bộ bảo vật ra đây đi, Mã Nặc ta bảo đảm ngươi một mạng.

Tên thanh niên kia lạnh giọng nói, ánh mắt nhìn về phía Hoàng Thiên

mang theo vài phần xem thường cùng châm biếm.

Theo hắn thấy, tiểu tử này hẳn là đang sợ đến ngây người đi. Chỉ cần

đưa ra một chút bảo đảm, liền có thể dễ dàng ép ra bảo vật.

Nhưng hắn nghĩ là một chuyện, thực tế lại là một chuyện khác. Chỉ

thấy Hoàng Thiên khoé môi nhếch lên, nơi bàn tay tinh quang lấp loé, hoá
thành một thanh linh kiếm. Hắn muốn động thủ.

- Hừ! Đúng là một tên ngu ngốc, cho cơ hội sống còn không biết

đường trân trọng.

Hành động này chẳng khác gì mồi lửa châm ngòi cả, đem toàn bộ đám

người sắc mặt đánh cho khó coi vô cùng. Bối Bối ánh mắt càng là chán
ghét, hừ mũi liếc về phía Hoàng Thiên.

- Nhiều lời làm gì, trước chém hắn rồi lại nói.

Rất nhanh, một vài thành phần tuổi trẻ khí thịnh người bắt đầu không

nhịn được nữa, điên cuồng công kích về phía Hoàng Thiên.

Tất nhiên, có người khởi đầu liền có người thứ hai, thứ ba… Nhất thời

đem nơi này bao phủ bởi phù văn pháp thuật cùng quang mang công kích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.