MA THẦN HOÀNG THIÊN - Trang 157

- Hóa ra là một tên ăn cắp.

Không để cho Hoàng Thiên kịp giải thích, đối phương đã tiến đến một

chưởng đánh về phía hắn. Hoàng Thiên vốn đang vội, còn phân tâm chú ý
Tuấn Kiệt nên chân tay luống cuống, một chưởng dễ dàng đánh lên người
hắn.

Chưởng lực vốn không mạnh, nhưng vô tình kích phát nội thương

trong người khiến cho Hoàng Thiên lui lại mấy bước, khóe miệng ứa máu.

Nữ tử thấy dễ dàng đắc thủ thì mỉm cười đắc ý, Hoàng Thiên vốn đang

vội, đâu rảnh để ý. Khi hắn quay ra thì Tuấn Kiệt đã không thấy đâu, trong
lòng không khỏi có chút hụt hẫng:

- Này này, bổn cô nương còn chưa xong với ngươi đâu, muốn chạy

hả?

Hoàng Thiên đang định bỏ đi thì bị nữ tử cản lại khiến hắn dở khóc dở

cười.

Giờ hắn mới có cơ hội nhìn lại vị cô nương trước mắt này, nàng tuổi

không lớn chỉ chừng mười lăm mười sáu tuổi, vận một bộ váy màu phỉ
thúy, đôi mi khẽ chớp đang nhìn về phía hắn mà cười lạnh.

Thiếu nữ này da thịt như ngọc, dung mạo tuy không bằng tiểu thư

Dương gia mà hắn gặp hồi hơn hai năm trước, nhưng lại có một loại khí
chất riêng rất đặc biệt, khiến cho nam nhân khi nhìn nàng đều khó mà dứt
ra được.

Hoàng Thiên tuy không phải là tên háo sắc, nhưng dù sao cũng là nam

nhi mới lớn, không tránh khỏi thất thần một lát. Nữ tữ thấy vẻ mặt hắn thì
đôi môi không kìm được khẽ nhoẻn miệng cười, thầm chửi:

- Tên tiểu dâm tặc này…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.